CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN - Trang 51

cụ. Trong lúc tắm, chúng truyền tay nhau con mèo nhỏ bé xinh xinh.
Noboro cảm thấy trái tim nóng hổi của con mèo con nện thình thịch bên
khung ngực trần trụi ướt át của nó. Thật chẳng khác gì đi lẻn vào trong nhà
chứa đồ với đôi chút tinh túy tối tăm nào đó của ánh sáng chói chang mùa
hạ.

“Làm thế nào để giết nó đây?”
“Đàng kia có một khúc gỗ. Mình có thể đập vào khúc gỗ ấy cho nó

chết quay lơ ra. Đơn giản lắm mà. Tiến hành ngay đi, thằng số ba!”

Đây là cơ hội thử thách trái tim cứng rắn, giá lạnh như Bắc cực của

Noburo! Một phút trước đây nó vừa tắm nước lạnh xong, nhưng bây giờ mồ
hôi nó đã vã ra như tắm. Nó cảm thấy cái ý giết chóc nổ tung trong lồng
ngực mà tràn ra ngoài như làn gió biển ban mai. Nó cảm thấy ngực mình
như một cái giá treo quần áo làm bằng gọng sắt rỗng không và mắc đầy
những chiếc áo sơ mi trắng phơi dưới ánh nắng chói chang. Chẳng mấy
chốc, những chiếc áo này sẽ đập phành phạch trong gió và rồi nó sẽ ra tay
giết chóc đập cho tan tành những chuỗi xiềng xích dài vô tận những điều
cấm kị đáng ghét của thế gian này.

Noburo nắm cổ con mèo, đứng dậy. Con vật bị móc lủng lẳng rũ xuống

mấy ngón tay nó mà vẫn không hề kêu lấy một tiếng. Noboru kiểm điểm
lòng mình, tìm kiếm chút xót thương; giống như một khung cửa sổ lên đèn
sáng chưng nhìn từ một con tàu tốc hành, lòng từ bi trong con người nó chỉ
lung linh trong giây lát từ mãi tít đàng xa rồi tan biến ngay không còn dấu
vết. Nó thấy an lòng.

Thằng thủ lĩnh từ trước đến giờ vẫn luôn luôn chủ trương rằng cần phải

có những hành vi như thế này để lấp đầy những khoảng trống lớn lao của
thế giới. Nó bảo rằng chẳng có cái gì khác có thể làm được việc này, nhưng
sự giết chóc sẽ lấp đầy những cái hang trống rỗng ấy giống hệt như là một
đường rạn nứt chạy suốt bề mặt sẽ lấp đầy một tấm gương vậy. Như thế
chúng sẽ nắm lấy được thực quyền đối với cuộc sống.

Nghĩ vậy Noboru bèn hất tung con mèo nhỏ qua đầu nhằm cái gióng

gỗ mà quất thực mạnh. Cái vật nho nhỏ, mềm mềm, âm ấm ấy bay vút lên
không trông thực lạ lùng. Tuy nhiên, cái cảm giác sờ vào nắm lông tơ mềm
mại vẫn còn vương vất trên những ngón tay nó. Thằng thủ lĩnh ra lệnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.