CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN - Trang 85

nóng nực quá chừng, những tấm khăn trải giường nóng hừng hực, nhăn
nheo ướt đẫm. trên gối có những mẩu da nho nhỏ từ đôi môi khô queo của
Noburo bong ra, rụng xuống. Vừa mấy phút trước đây nó đã lén lút mân mê
những mảnh da vừa tróc ra ấy. Đúng lúc nó vừa lo ngại đôi môi trông có vẻ
đỏ quá thì vô tình đưa mắt về phía ngăn kéo che lấp cái lổ hỗng. Bây giờ thì
nó đã làm xong việc ấy rồi! Nó lo lắng bấn cả người lên đây này. Ngộ nhỡ
người lớn theo dõi ánh mắt của nó và dán cặp mắt nghi ngờ của họ vào bức
tường thì sao? Nhưng không sao hết, bây giờ thì xong xuôi yên ổn cả rồi.
Người lớn lại còn đù đờ hơn nó tưởng; họ đang vùi mình trong những cánh
tay mê mẩn, rã rời của yêu đương nên chẳng thấy gì hết.

Noburo nhìn Ryuji chằm chằm. Khuôn mặt xạm ánh nắng nhiệt đới

của anh chàng trông lại còn tràn trề nhựa sống hơn trước kia nữa. Cặp lông
mày rậm và hàm răng trắng bong lại càng nổi bật hẳn lên. Tuy nhiên,
Noburo cảm thấy có cái gì không tự nhiên trong mẩu độc thoại của người sĩ
quan hàng hải, có một cố gắng gượng gạo, một cách bộc lộ rụt rè để cho ăn
khớp với những điều tưởng tượng phóng đại mà anh chàng này thường viết
trong thư. Nơi thằng cha Ryuji này, có một cái gì giả tạo. Khi không chịu
đựng nổi nữa, Noburo nói:

“Trong cái này có một cái gì dáng như giả tạo, cháu không biết là cái

quái gì nữa, nghe khó lọt tai lắm…”

“Thật thế hả? Nghe nói có vẻ lăng nhăng vì nó quá nhỏ, có phải vậy

không?” Đó là một sự hiểu lầm có hảo ý của Ryuji. “Ngay cả những con cá
sấu cũng có vóc dáng nhỏ khi còn bé mà! Có dịp hãy đến sở thú mà xem”.

“Noburo! Má thấy con thực là lạ đấy! Sao con không ngừng vô lễ một

chút đi nào! Sao không đem tập album dán tem của con cho ông Tsunazaki
xem đi”.

Nhưng trước khi nó đưa tay ra với, mẹ nó đã chộp lấy cuốn album trên

bàn học của nó và đưa cho Ryuji xem những cái tem dán thực cẩn thận
chàng đã gửi cho Noburo từ những hải cảng vòng quanh thế giới.

Mẹ nó ngồi trên ghế, quay mặt về phía cửa sổ ngập ánh mặt trời, tay

lần giở các trang sách trong khi Ryuji, một tay choàng qua lưng ghế, nhìn
qua vai nàng. Noburo nhận thấy là cả hai người nhìn nghiêng đều rất xinh
đẹp: ánh sáng trong vắt, mong manh của mùa đông chạy dài trên sống mũi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.