CHIM CỔ ĐỎ - Trang 150

Hỡi chiến hữu quây quần bên đống lửa, nhìn đuốc vàng sáng rực, giục

binh sĩ ngắm bắn cao hơn nữa, nguyện đem thân đứng lên chiến đấu.

Trong ánh lửa bập bùng lấp lánh, thấy Na Uy từ thuở xa xưa, thấy nhân

dân từ tro tàn đứng dậy, thấy họ hàng trong thời bình, lúc chiến tranh.

Thấy cha ông chiến đấu vì tự do, chịu mất mát, dù nam hay nữ, thấy

hàng nghìn người đứng lên để đánh lại, dâng tất cả cho mảnh đất thân yêu.

Thấy nam nhi ngoài kia tuyết lạnh, kiêu hãnh vui mừng vì chiến đấu gian

nguy, tim hừng hực ý chí và sức mạnh, đứng vững vàng trên mảnh đất cha
ông.

Thấy tuổi tên những người lính Na Uy, sống mãi trong trường thiên sáng

chói, người muôn năm cũ mà vẫn đâu đây, vẫn được nhớ từ đầm lầy tới
vịnh hẹp.

Những người giương lá cờ đỏ, vàng của những người vĩ đại, Chúng tôi

chào ngài trung úy đầy nhiệt huyết: Quisling, người lãnh đạo ba quân và
cả quốc gia.

•   •   •

Sau đó Uriah im lặng, nhìn chằm chằm vô hồn ra ngoài cửa sổ. Helena biết
rằng những suy tư của anh đang trôi đi rất xa nên để mặc anh với những
suy nghĩ của mình. Cô quàng tay quanh ngực anh.

Ra ta ta tat - ra ta ta tat - ra ta ta tat.
Nghe như thể ai đó đang chạy phía dưới họ vậy, ai đó đang cố gắng bắt

họ.

Cô thấy khiếp sợ. Không phải vì lãnh thổ xa lạ đang trải ra trước mắt họ,

mà đúng hơn là vì người đàn ông xa lạ cô đang ngồi nép vào. Lúc này anh
thật gần gũi, mọi thứ cô đã thấy và quen thuộc từ khoảng cách xa dường
như không còn nữa.

Cô lắng nghe nhịp đập tim anh, nhưng tiếng đoàn tàu xình xịch trên

đường ra y quá ầm ĩ, nên cô đành cứ tin rằng trái tim anh vẫn nằm trong
lồng ngực. Cô mỉm cười với mình; những ngọn sóng hân hoan vỗ khắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.