CHIM CỔ ĐỎ - Trang 156

Harry nghĩ chắc thằng bé là người đã bắt gặp các vỏ đạn.
“Tôi chắc thật tuyệt vời khi thoát khỏi bầu không khí Oslo nhỉ!”

Bertelsen nói. Harry rút ra bao thuốc lá. “Tôi sẽ cho rằng thậm chí còn
tuyệt vời hơn khi thoát được bầu không khí ở Skien.” Folldal bỏ mũ xuống,
thẳng lưng lên.

Bertelsen mỉm cười: “Trái với những gì người ta nói, không khí ở Skien

này còn trong lành hơn bất kỳ thành phố nào khác ở Na Uy.”

Harry khum hai bàn tay quanh que diêm và châm thuốc. “Đúng không

đấy? Tôi sẽ ghi nhớ điều đó. Anh có tìm được gì không?”

“Đằng kia.”
Ba người kia đi ván trượt tuyết vào, rồi có Folldal dẫn đường họ chậm

chạp lê bước dọc lối đi đến một khoảng rừng thưa. Folldal đưa gậy trượt
tuyết chỉ vào một tảng đá đen sì đang nhô lên trên tuyết khoảng hai mươi
phân.

“Thằng bé phát hiện những vỏ đạn trong tuyết cạnh tảng đá đó. Tôi cho

rằng chắc của thợ săn nào đó đang tập bắn súng. Anh có thể thấy những
dấu vết của ván trượt gần đó. Hơn một tuần rồi trời không có tuyết, thế nên
chỉ có thể là dấu vết của hắn. Có vẻ như hắn đã dùng ván trượt rộng
Telemark

(*)

.”

Harry khom xuống. Một ngón tay anh dò theo tảng đá thì gặp dấu của

ván trượt tuyết rộng.

“Hoặc là ván trượt bằng gỗ loại cũ.”
“Vậy à?”
Anh giơ lên một mảnh gỗ bé xíu.
“Ồ, tôi không tìm thấy,” Folldal đáp, đưa mắt sang Bertelsen.
Harry quay về phía thằng bé. Nó mặc chiếc quần đi săn rộng thùng thình,

túi quần ở khắp nơi cùng chiếc mũ len kéo sụp xuống che kín đầu.

“Cháu tìm thấy những viên đạn ở bên phía nào của tảng đá?”
Thằng bé đưa tay chỉ. Harry tháo ván trượt tuyết ra, bước vòng quanh

tảng đá và nằm ngửa ra trên tuyết. Bầu trời bây giờ có màu xanh sáng, như
trong những ngày đông quang đãng ngay trước khi mặt trời lặn. Anh lăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.