CHIM CỔ ĐỎ - Trang 161

“Biết gì cơ?”
“Tôi tha thứ cho cô.”
Thấy cô trố mắt nhìn, anh ta nói tiếp, “Phải, tôi tha thứ cho cô. Có lẽ cô

đáng bị trừng phạt, nhưng tôi biết trái tim những thiếu nữ trẻ thao thức thế
nào.”

“Đó không phải sự tha thứ mà tôi…”
“Mẹ cô thế nào? Giờ bà ấy chỉ còn một mình thì hẳn khó khăn lắm nhỉ.

Có phải bố cô bị tuyên án tù ba năm không?”

“Bốn. Anh vui lòng lắng nghe được không, Christopher?”
“Tôi xin cô, đừng nói hay đừng làm gì có thể khiến cô phải hối tiếc,

Helena. Những gì cô đã nói với tôi chẳng thay đổi được gì đâu. Thỏa thuận
vẫn như thế.”

“Không!” Helena đứng lên nhanh đến mức làm ghế lật úp và giờ cô mới

dằn mạnh xuống bàn lá thư cô đã vò trong tay từ nãy giờ.

“Tự anh xem đi! Anh không còn quyền thế đối với tôi nữa đâu. Hay

Uriah.” Brockhard liếc nhìn lá thư. Phong bì nâu đã mở chẳng có ý nghĩa gì
với anh ta. Lấy lá thư ra, anh ta đeo kính lên rồi bắt đầu đọc.

Lực lượng Vũ trang SS Berlin, ngày 22 tháng Sáu
Chúng tôi vừa nhận được yêu cầu của cảnh sát trưởng Na Uy, Jemas

Lie, chuyển giao anh cho cảnh sát Oslo để tiếp tục phục vụ, và điều này có
hiệu lực ngay lập tức. Vì anh là công dân Na Uy nên chúng tôi chẳng có lý
do gì mà không tuân theo: Do đó lệnh này hủy bỏ các mệnh lệnh trước đó
cho anh gia nhập Lực lượng Vệ quốc. Anh sẽ được những người có thẩm
quyền thuộc cảnh sát Na Uy thông báo chi tiết về thời gian và địa điểm
gặp.

Heinrich Himmler
Chỉ huy trưởng Lực lượng (SS)
Brockhard phải nhìn chữ ký đến hai lần. Đích thân Heinrich Himmler

ký! Anh ta giơ lá thư ra chỗ sáng để soi.

“Anh có thể kiểm tra nếu muốn, nhưng tôi cam đoan với anh nó là thật

đấy!” Helena nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.