CHIM CỔ ĐỎ - Trang 169

31

Biệt thự mùa hè của gia đình Lang, Vienna.

Ngày 25 tháng Sáu năm 1944.

Helena đang ngắm nghía trước gương trong phòng ngủ. Giá như cô được
phép mở cửa sổ để nghe thấy tiếng bước chân trên đường lái xe vào nhà rải
sỏi, nhưng mẹ cô rất nghiêm ngặt về chuyện tắt hết đèn đóm. Cô ngắm tấm
ảnh bố trên bàn trang điểm. Cô vẫn luôn kinh ngạc khi thấy ông trông trẻ
trung, hồn nhiên đến vậy trong ảnh.

Cô kẹp tóc lại bằng một cái kẹp trâm, như cô luôn làm. Có nên làm khác

không nhỉ? Beatrice đã thu nhỏ lại chiếc váy vải muslin đỏ của mẹ cô, sao
cho vừa khít dáng người cao gầy của Helena. Khi gặp bố, mẹ cô đã mặc nó.
Ý nghĩ này thật kỳ lạ, xa xôi và khá đau lòng theo một cách nào đó. Có thể
là vì khi mẹ kể với cô về quãng thời gian này, như thể bà đang nói về hai
con người khác - hai con người quyến rũ, hạnh phúc luôn biết rằng họ đang
đi về đâu.

Helena tháo trâm, lắc lắc đầu cho đến khi mái tóc nâu lòa xòa trước mặt.

Chuông cửa reo vang. Cô nghe thấy tiếng bước chân Beatrice ở hành lang.
Helena buông người xuống giường và cảm thấy nôn nao, bồn chồn. Cô
không thể không thế - như thể cô đang trở lại là một đứa trẻ mười bốn tuổi
tương tư một chuyện tình lãng mạn ngày hè! Cô nghe thấy tiếng nói chuyện
khẽ từ dưới vẳng lên, giọng mũi gay gắt của mẹ, tiếng mắc áo lách cách khi
bà Beatrice treo chiếc áo choàng của anh lên. Một chiếc áo choàng! Helena
nghĩ. Anh ấy mặc áo choàng ngay cả khi tối nay là một trong những buổi
tối hè ấm áp, oi bức họ không thường thấy trước tháng Tám.

Cô đợi và cứ đợi mãi, rồi nghe thấy tiếng mẹ gọi: “Helena!”
Cô nhỏm dậy khỏi giường, cài lại chiếc trâm, nhìn xuống hai bàn tay, lặp

lại với chính mình: Bàn tay mình không to bè đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.