CHIM CỔ ĐỎ - Trang 176

chiếc micro để trên giá. Người đàn ông đang ngồi trên ghế có cặp mắt đen
và hàm ria đen rậm quặp xuống trên hai khóe miệng. Harry nhận ra ngay
hắn từ những tấm ảnh mở của Wright.

“Người Na Uy à?” Một trong hai người kia lẩm bẩm, nghiêng đầu về

phía Harry. Isaiah gật đầu xác nhận.

“Được rồi!” người này nói, quay về phía Harry, nhưng vẫn không rời mắt

khỏi người đàn ông đang ngồi tại bàn. “Hắn là của anh đấy, người Na Uy.
Anh có hai mươi phút.”

“Nhưng tờ fax nói là…”
“Vứt mẹ nó tờ fax đi, người Na Uy. Anh có biết có bao nhiêu nước muốn

thẩm vấn thằng cha này, hoặc muốn chúng tôi giao nộp hắn không?”

“À, không!”
“Cứ mừng là anh cũng được nói chuyện với hắn rồi đi,” anh ta nói.
“Tại sao hắn lại muốn nói chuyện với tôi?”
“Làm sao chúng tôi biết được? Anh đi mà hỏi hắn.”
Harry cố gắng hít thở từ bụng khi bước vào căn phòng thẩm vấn chật

hẹp, thiếu dưỡng khí. Trên tường, nơi những vệt gỉ sắt màu đỏ tạo thành
hình như lưới sắt, treo một chiếc đồng hồ. Nó chỉ 10 giờ 30 phút. Tâm trí
Harry đang hướng về hai cảnh sát đi theo sau, họ rất tinh mắt; chắc vì điều
này mà tay anh rịn mồ hôi. Bóng người ngồi trên ghế đang cúi khom, mắt
khép hờ.

“Andreas Hochner?”
“Andreas Hochner?” người đàn ông trên ghế lặp lại thì thầm. Mắt ngước

lên tạo ấn tượng rằng hắn vừa nhận ra thứ hắn muốn giẫm nát dưới gót
giày. “Không, hắn đang ở nhà ngủ với mẹ mày đấy!”

Harry thận trọng ngồi xuống ghế. Anh tưởng như nghe thấy những tràng

cười hô hố từ phía bên kia tấm gương tối.

“Tôi là Harry Hole từ lực lượng cảnh sát Na Uy,” anh nhẹ nhàng nói.

“Anh đã đồng ý nói chuyện với chúng tôi.”

“Na Uy à?” Hochner hỏi với một chút hoài nghi. Hắn cúi người tới

trước, kiểm tra tấm thẻ cảnh sát Harry giơ lên. Rồi hắn mỉm cười hơi ngoan
ngoãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.