CHIM CỔ ĐỎ - Trang 206

Tôi đang hy vọng rằng họ đã chết kha khá để có tổng số dễ xoay xở, nhưng
tôi đã lầm.”

“Đúng, bọn họ là những con chim già dai sức,” Juul phá lên cười.
“Vậy là tôi đã nói đến chỗ tại sao chúng tôi gọi cho ông. Ông biết về lý

lịch những người lính này rõ hơn bất kỳ ai. Tôi muốn được ông giúp tôi
hiểu những người như vậy suy nghĩ ra sao, hiểu được điều gì kích bẩy họ.”

“Cảm ơn sự tin tưởng của cậu, thanh tra; nhưng tôi là sử gia và cũng

chẳng biết nhiều hơn ai về động cơ cá nhân. Như có lẽ cậu cũng biết, tôi
phục vụ trong phong trào Kháng chiến, tại Milorg, và điều đó không có
nghĩa là tôi có đủ trình độ đi guốc trong bụng ai đó tình nguyện đến Mặt
trận phía Đông.”

“Tôi lại nghĩ ông biết được rất nhiều đấy, ông Juul!”
“Đúng thế không?”
“Tôi nghĩ ông hiểu ý tôi. Tôi đã nghiên cứu triệt để rồi.”
Juul rít tẩu thuốc và nhìn Harry. Trong sự im lặng theo sau, Harry nhận

ra rằng ai đó đang đứng bên ngưỡng cửa phòng khách. Anh xoay lại thì
thấy một bà già. Đôi mắt bà dịu dàng, bình thản nhìn Harry.

“Bọn anh chỉ chuyện vãn thôi, Signe,” Even Juul nói.
Bà trao cho Harry cái gật đầu vui vẻ, mở miệng như định nói gì đó,

nhưng lại thôi khi ánh mắt bà gặp ánh mắt của Even Juul. Bà lại gật đầu,
lặng lẽ khép cửa lại và bỏ đi.

“Vậy là cậu biết à?” Juul hỏi.
“Vâng. Bà ấy là một y tá trên Mặt trận phía Đông, đúng không ạ?”
“Ở Leningrad. Từ năm 1942 đến cuộc rút lui vào tháng Ba năm 1944.”

Ông bỏ tẩu thuốc xuống. “Tại sao cậu lại săn lùng người đàn ông này?”

“Nói thật, chúng tôi cũng không biết điều đó. Nhưng có thể có một âm

mưu ám sát.”

“Hừm.”
“Vậy chúng tôi nên đi tìm cái gì? Một kẻ lập dị? Một người vẫn là tên

Phát xít tận tâm? Một tên tội phạm?”

Juul lắcđầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.