CHIM CỔ ĐỎ - Trang 269

Harry nhận thấy người phụ nữ bên cạnh ông ta. Dáng người mảnh mai.

Váy màu đỏ trơn. Anh có một dự cảm mơ hồ.

Vậy là cô có nhan sắc, nhưng liệu cô có phong cách không?
Đôi mắt nâu. Gò má cao. Nước da sậm màu. Mái tóc đen ngắn ôm lấy

một khuôn mặt nhỏ. Nụ cười của cô đã hiện lên trong ánh mắt. Anh vẫn
nhớ cô trông ưa nhìn, nhưng không… mê hồn đến thế. Đó là từ duy nhất
anh nghĩ ra được mà bao hàm ý nghĩa: mê hồn. Anh biết thực tế rằng giờ cô
đang đứng đối diện anh hẳn đã khiến anh sững sờ không nói nên lời.
Nhưng không hiểu sao có một logic nào đó trong chuyện này, một điều làm
thâm tâm anh thừa nhận toàn bộ tình huống với một cái gật đầu.

“… Rakel Fauke!” Me ir ik nói.
“Chúng tôi đã gặp nhau rồi!” Harry đáp.
“Ồ?” Kurt Meirik thốt lên ngạc nhiên.
Rakel và Harry nhìn nhau.
“Chúng tôi gặp nhau rồi,” cô nói, “nhưng tôi không nghĩ chúng tôi đi xa

đến mức giới thiệu tên với nhau.”

Cô chìa ra bàn tay với cổ tay hơi góc cạnh, một lần nữa khiến anh nghĩ

đến dương cầm và những bài học ba lê.

“Harry Hole,” anh nói.
“A.” cô đáp. “Dĩ nhiên là vậy rồi. Bên Đội Hình sự, đúng không?”
Đúng.”
“Khi chúng ta gặp nhau tôi đã không nhận ra anh là thanh tra mới của

POT. Giá mà anh nói thế thì…”

“Thì sao?” Harry hỏi.
Cô nghiêng đầu sang một bên. “Phải rồi, thì sao?” Cô bật cười. Tiếng

cười của cô một lần nữa khiến cái từ ngu ngốc ấy hiện lên trong đầu Harry:
mê hồn.

“Thì ít nhất tôi sẽ nói với anh rằng chúng ta làm chung một chỗ,” cô nói.

“Thường tôi không nói cho người ta biết tôi làm gì để kiếm sống. Ta sẽ gặp
quá nhiều những câu hỏi lạ lùng. Tôi chắc chắn với anh cũng thế.”

“Vâng, dĩ nhiên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.