CHIM CỔ ĐỎ - Trang 284

“Mẹ tôi mất khi tôi mới mười lăm tuổi. Ngoài chuyện này ra, tôi có thể

nói với anh hết những chuyện còn lại.”

“Tôi rất tiếc khi nghe điều đó.”
“Có gì để tiếc đâu. Bà là một người phụ nữ khác thường, nhưng những

câu chuyện vui mới là kế hoạch của tối nay…”

“Cô có anh chị em nào không?”
“Không, chỉ có bố con tôi thôi.”
“Vậy chắc cô phải một mình chăm sóc ông ấy?”
Cô ngạc nhiên dò xét anh.
“Tôi biết chuyện đó thế nào mà,” anh nói. “Tôi cũng mất mẹ. Bố tôi ngồi

trên ghế nhìn đăm đăm vào tường suốt nhiều năm. Tôi phải bón thức ăn cho
ông ấy, đúng nghĩa đen đấy.”

“Bố tôi điều hành một dây chuyền vật liệu xây dựng lớn mà ông khởi

nghiệp từ tay trắng, và tôi tin rằng đó là cả cuộc đời ông ấy. Nhưng khi mẹ
tôi qua đời, trong một sớm một chiều ông đã mất hết hứng thú. Ông đã bán
hết đi trước khi nó tiêu tan. Và ông xua đuổi tất cả những ai ông quen biết.
Kể cả tôi. Ông biến thành một ông già cay đắng, cô độc.”

Cô chìa tay ra.
“Tôi còn phải sống đời của riêng mình. Tôi đã gặp một người đàn ông tại

Moscow, và bố tôi cảm thấy mình bị phản bội khi biết tôi muốn lấy một
người Nga. Khi tôi đưa Oleg quay về Na Uy, mối quan hệ giữa tôi và bố tôi
trở nên rất khó khăn.”

Harry đứng dậy rồi quay lại với một ly margarita cho cô, và một coca

cho mình.

“Thật tiếc là chúng ta không hề gặp nhau ở trường luật, Harry.”
“Hồi ấy tôi là một con rối,” Harry nói. “Rất hay gây hấn với bất kỳ ai

không thích những đĩa nhạc hay bộ phim giống như tôi. Chẳng ai ưa tôi cả.
Ngay cả tôi.”

“Giờ thì tôi không tin điều đó.”
“Câu ấy tôi lấy cắp trong một bộ phim. Anh chàng đã nói câu đó lúc

đang chuyện trò với Mia Farrow. Tức là ở trong phim thôi. Tôi chưa từng
thử điều đó ngoài đời thực.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.