CHIM CỔ ĐỎ - Trang 287

sau cô vẫn không dừng lại, đang tiến đến mỗi lúc một gần. Cô nghĩ rằng
nếu cô đến được quầng sáng hình nón duy nhất trên lối đi, cô sẽ được cứu.
Cô biết điều đó không đúng. Cô vừa đứng được dưới ánh đèn thì cú đánh
đầu tiên nhằm xuống vai cô đã hất văng cô qua đống tuyết. Cú đánh thứ hai
làm tê liệt cánh tay cô, bình xịt hơi cay lăn khỏi bàn tay không còn cảm
giác. Cú đánh thứ ba đập nát xương bánh chè bên trái; cơn đau đớn làm
nghẹn tắc tiếng thét trong cổ họng cô, khiến các mạch máu phồng lên trên
làn da cổ nhợt nhạt vì mùa đông. Cô thấy hắn giơ lên cây gậy đánh bóng
chày bằng gỗ trong ánh đèn đường vàng vọt. Giờ thì cô nhận ra hắn rồi,
chính là người đàn ông cô đã thấy quay người lại bên ngoài Fru Hagen.
Người cảnh sát trong cô nhận thấy hắn đang mặc một áo khoác màu xanh
ngắn, đi ủng đen và đội mũ lính đen. Cú đánh đầu tiên vào đầu hủy hoại
dây thần kinh thị giác, và bây giờ tất cả những gì cô thấy chỉ là một màn
đêm đen kịt.

40% chim chích bờ giậu sống sót, cô nghĩ. Mình sẽ sống qua được mùa

đông này.

Những ngón tay của cô mò mẫm trong tuyết tìm thứ gì đó để bám víu.

Cú đánh thứ hai đánh vào sau đầu cô.

Không còn phải đi xa nữa rồi, cô nghĩ. Mình sẽ sống qua được mùa đông

này.

•   •   •

Harry dừng xe cạnh đường xe vào nhà của Rakel Fauke tại
Holmenkollveien. Ánh trăng bạc khoác lên làn da cô một ánh lấp lánh nhàn
nhạt, như không có thực. Và ngay cả từ cảnh tranh tối tranh sáng trong xe
anh vẫn thấy được từ đôi mắt cô rằng cô đã rất mệt.

“Vậy là xong nhỉ,” Fauke nói.
“Ừ xong rồi,” Harry đáp.
“Tôi rất muốn mời anh lên nhà, nhưng…”
Harry cười. “Tôi cho rằng Oleg sẽ không thích chuyện đó đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.