anh ta là Uriah, giống hệt như Daniel đã làm. Và nếu cậu hỏi tôi, không
phải là tình cờ khi vào cuối cuộc chiến anh ta chỉ để mắt đến nàng Signe
Alsaker trẻ trung.”
“Ồ?”
“Khi anh ta phát hiện ra vụ án của vị hôn thê của Daniel Gudeson sẽ
được đưa ra xử, anh ta đã đến tòa án ngồi đó cả ngày chỉ để nhìn cô ấy.
Như thể anh ta đã quyết định từ trước rằng mình sẽ phải có được cô ấy.”
“Chỉ vì cô ta là người yêu của Daniel?”
“Cậu có chắc rằng điều này là quan trọng không?” Fauke hỏi, chân bước
trên lối đi lên đồi nhanh đến mức Harry phải rảo chân nhanh hơn mới theo
kịp.
“Chắc chắn.”
“Tôi không chắc liệu có nên nói điều này không, nhưng cá nhân tôi tin
Even Juul yêu thích huyền thoại về Daniel Gudeson hơn là anh ta có bao
giờ yêu Signe Juul. Tôi chắc chắn rằng sự ngưỡng mộ của anh ta đối với
Gudeson là nhân tố góp phần mạnh mẽ vào việc anh ta không tiếp tục học y
khoa sau chiến tranh, mà thay vào đó là học sử. Cũng tự nhiên thôi, anh ta
học chuyên sâu về lịch sử Na Uy bị chiếm đóng và những người lính Na
Uy tại Mặt trận phía Đông.”
Họ đã lên đến đỉnh đồi, Harry lau giọt mồ hôi trên trán. Fauke gần như
hết hơi.
“Một trong những lý do Even Juul tự khẳng định mình như một sử gia
nhanh chóng như thế, đó là vì với tư cách một cựu chiến binh Kháng chiến,
anh ta là một công cụ viết sử hoàn hảo mà các nhà chức trách cảm thấy Na
Uy hậu chiến xứng đáng có được. Bằng cách giữ kín chuyện hợp tác rộng
rãi với quân Đức mà tập trung vào một ít kháng cự đã có. Chẳng hạn, Juul
dành đến năm trang giấy mô tả vụ chìm tàu Blucher vào đêm dẫn đến ngày
9 tháng Tư trong sách sử của mình
, nhưng anh ta âm thầm làm ngơ thực
tế là những vụ truy tố gần 100.000 người Na Uy đang được xem xét tại các
phiên tòa. Và chuyện đó đã thành công. Những chuyện bịa đặt về dân
chúng Na Uy cùng nhau sát cánh chiến đấu chống chủ nghĩa Phát xít vẫn
tồn tại đến ngày nay.”