CHIM CỔ ĐỎ - Trang 453

89

Gronlandsleiret.

Ngày 16 tháng Năm năm 2000.

Djame Moller, Halvorsen và Hany đi bên nhau xuống phố Motzfeldts. Họ
đang ở tận trong lòng Tiểu Karachi

(*)

và những mùi hương, quần áo và con

người xung quanh họ nhắc họ nhớ về Na Uy cũng ít như mấy que thịt
nướng kebab họ đang nhai ít nhắc họ nhớ đến xúc xích nướng của Na Uy.
Một thằng bé ăn mặc đẹp đón lễ hội theo phong cách Pakistan, nhưng với
một dải ruy băng ngày 17 tháng Năm trên các ve áo khoác viền vàng đang
nhảy chân sáo dọc vỉa hè về phía họ. Thằng bé có cái mũi hếch lạ lùng, tay
đang cầm một lá cờ Na Uy. Harry dã đọc trên báo rằng các bậc phụ huynh
theo đạo Hồi đang thu xếp một tiệc 17 tháng Năm cho con cái họ vào hôm
nay, để có thể tập trung làm lễ Eid vào ngày mai.

“Hurrah!”
Thằng bé nhoẻn nụ cười răng trắng bóc khi chạy ngang qua.
“Even Juul không phải thường đâu!” Moller nói. “Ông ta có lẽ là người

có uy tín nhất về lịch sử chiến tranh. Nếu điều này là đúng, sẽ có om sòm
chết tiệt trên báo chí. Thật không thể chịu đựng nổi khi nghĩ đến chuyện đó
nếu chúng ta phạm sai lầm. Nếu cậu phạm sai lầm, Harry.”

“Tất cả những gì tôi đang yêu cầu là đưa ông ta đến thẩm vấn, với sự có

mặt của một bác sĩ tâm lý. Và một lệnh khám nhà ông ta.”

“Và tất cả những gì tôi đang yêu cầu là ít nhất cũng một mảnh bằng

chứng, và một nhân chứng” Moller nói, vung tay múa chân. “Juul thì nổi
tiếng quá rồi, và chẳng ai thấy ông ấy ở bất kỳ đâu gần các hiện trường tội
ác. Không một lần nào.”

“Chẳng hạn, cuộc gọi vợ Brandhaug nhận được từ quán rượu trong vùng

của cậu thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.