CHIM CỔ ĐỎ - Trang 66

13

Leningrad.

Ngày 3 tháng Một năm 1943.

Gudbrand giật mình choàng tỉnh. Gã chớp chớp mắt mấy cái và chỉ trông
thấy đường nét dãy ván giường ngủ tầng trên. Có mùi gỗ chua và đất. Có
phải gã đã thét lên không? Mấy gã kia cứ khăng khăng rằng họ không còn
dám thức vì những tiếng thét của gã. Gã nằm đó, cảm thấy nhịp đập từ từ
thong thả lại. Gã gãi gãi bên sườn - bọn rận không bao giờ ngủ.

Lại giấc mơ ấy lúc nào cũng làm gã choàng tỉnh. Gã vẫn còn cảm thấy

được những móng vuốt trên ngực mình, nhìn thấy cặp mắt vàng khè ấy
trong bóng tối, hàm răng trắng nhởn của con thú săn mồi tanh mùi máu và
nước dãi ròng ròng. Nghe thấy tiếng thở khò khè khủng khiếp. Là của gã
hay của con thú săn mồi? Giấc mơ như thế này: gã đang nửa tỉnh nửa mê,
nhưng gã không cử động được. Hàm con thú sắp ngoạm quanh cổ họng gã
thì tiếng lạch tạch của súng máy ngoài cửa làm gã sực tỉnh. Gã trông thấy
con thú đang bị nhấc bổng khỏi tấm chăn, ném vào vách đất boong ke như
thể bị đạn xé tan ra từng mảnh. Tiếp theo đó là im lặng, và trên sàn là một
mớ lông không rõ hình dạng, loang lổ máu. Một con chồn hôi. Thế rồi
người đứng ở ngưỡng cửa bước ra khỏi bóng tối vào vệt ánh trăng hẹp, hẹp
đến mức chỉ đủ soi nửa mặt anh ta. Nhưng có điều gì đó đã khác trong giấc
mơ đêm ấy. Họng súng vẫn bốc khói như vậy còn người đàn ông mỉm cười
vẫn như mọi lần, nhưng trên trán anh ta có một lỗ to đen ngòm. Gudbrand
còn thấy vầng trăng qua lỗ thủng trên cái sọ ấy khi anh ta quay lại đối mặt
gã.

Gudbrand cảm thấy làn khí lạnh thổi vào từ cửa để mở, quay đầu lại thì

sững người khi trông thấy bóng người đen lấp kín khung cửa. Có phải gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.