CHIM CỔ ĐỎ - Trang 81

“Được thôi,” Waaler đáp. “Bọn say là tệ nhất.”
Cô liếc xéo anh ta, nhưng vẻ mặt anh ta không để lộ rằng anh ta đang ám

chỉ chung chung khách hàng buổi sáng trong quán Schroder, hay chỉ riêng
Harry. Anh ta cho xe vào trạm xe buýt bên ngoài và khi xuống xe cô thấy
một quán Kaffebrenneri mới mở phía bên kia con phố. Hoặc cũng có thể nó
đã mở ở đó lâu rồi mà cô không để ý. Trên dãy ghế đẩu quầy bar dọc theo
các cửa sổ, mấy thanh niên mặc áo len dài tay cổ lọ đang ngồi đọc báo
nước ngoài ngồi nhìn chằm chằm ra màn mưa, cốc cà phê to màu trắng
giữa hai bàn tay, có lẽ đang tự hỏi mình có chọn đúng môn ở trường đại học
không, chiếc sofa hàng hiệu liệu có phù hợp, người yêu có xứng đôi, câu
lạc bộ bóng đá có đáng để hâm mộ hoặc một thành phố ở châu Âu có đáng
để đi thăm.

Bên cửa vào quán Schroder cô suýt va phải một người đàn ông mặc áo

len Iceland dài tay. Rượu đã xóa sạch sắc xanh trên hai tròng mắt gã; hai
bàn tay to như cái chảo rán bám đen đất. Ellen ngửi thấy mùi mỡ hơi ngòn
ngọt và mùi rượu đã cũ khi gã ta lướt qua. Bên trong là một bầu không khí
buổi sáng chậm chạp. Chỉ bốn bàn là có người ngồi. Ellen đã từng đến đây,
lâu rồi, và theo như cô xác định được thì chẳng có gì thay đổi cả. Những
bức tranh lớn về Oslo trong những thế kỷ đã qua vẫn treo trên tường, lớp
sơn nâu cùng trần giả bằng thủy tinh ở giữa tạo chút hơi hướm một quán
rượu ở Anh. Chút thôi, nếu phải nói hoàn toàn thật lòng. Những bàn và ghế
dài bằng nhựa làm quán trông giống quầy rượu cho người hút thuốc trên
một chiếc phà dọc bờ biển More hơn. Phía cuối phòng, một nữ phục vụ
mặc tạp dề đang đứng dựa vào quầy thu tiền và hút thuốc, trong khi khóe
mắt liếc về phía Ellen. Harry đang ngồi ngay trong góc gần cửa sổ, đầu gục
xuống bàn. Một cốc bia uống hết phân nửa nằm trước mặt.

“Chào,” Ellen nói, ngồi xuống đối diện anh. Harry ngước mắt lên và gật

đầu. Như thể anh đang đợi riêng cô mà thôi. Đầu anh lại gục xuống.

“Bọn tôi đã cố gắng tìm anh. Bọn tôi đã bấm chuông cửa căn hộ của

anh.”

“Tôi có ở nhà không?” anh hỏi bằng giọng đều đều, không mỉm cười.
“Tôi không biết. Anh có nhà không, Harry?” Cô hất đầu về phía cốc bia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.