CHIM LIỀN CÁNH - Trang 257

Chẳng biết là tiếc nuối, hay là mừng rỡ.

=================

Chương 12: Biến đổi khôn lường

Typist: cHi199, tutudinh, MngMinnie, nunnun

Hoàng Tử Hà quay về căn nhà ở phường Vĩnh Xương. Trời lạnh cắt da,
người hầu kẻ hạ đều trốn trong phòng, khiến căn nhà càng thêm quạnh quẽ.

Một mình cô băng qua hành lang, ánh chiều tà từ bên kia cây cột hắt qua,
bước qua bóng cây cột này, qua một khoảng nắng ấm, rồi lại bị bóng của
cây cột tiếp theo nuốt chửng. Cứ thế, cô thẫn thờ rảo bước, giữa hành lang
lúc sáng lúc tối, chẳng biết mình nên đi đâu, cũng không biết mình có thể
làm gì.

Không có manh mối, không có cách nào. Chính bản thân cô cũng chẳng rõ
mình làm sao chịu đựng nổi từng ngày từng ngày trôi qua như thế.

Cho đến một hôm, vừa chập choạng tối đã nghe thấy tiếng tiêu sáo vang
lừng, cô mới sực nhớ ra đã đến tết Thượng nguyên. Theo tục lệ thời Đường,
tết Thượng nguyên không tắm gội ba ngày, hôm nay chính là mười bốn.

Hoàng Tử Hà quanh quẩn mãi trong nhà cũng chán, bèn ra ngoài đi dạo về
phía phường Vĩnh Gia.

Khắp phố giăng đầy hoa đăng rực rỡ, như một chuỗi minh châu nối dài
trong đêm. Đám đông cầm đèn lồng dạo chơi vô cùng náo nhiệt, nói cười
ồn ã, đua nhau đoán câu đố đèn treo

trước cửa các nhà, lại cũng tự viết câu đố lên đèn của mình, để người khác
đoán.

Có câu đố dễ, có câu cực khó, rất nhiều người xúm xít ở đó vắt óc nghĩ mãi
không ra. Hoàng Tử Hà thong thả dạo qua, ánh mắt lướt qua dãy đèn,
không hề dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.