CHIM LIỀN CÁNH - Trang 100

"Cô vào đi." Vương Uẩn gật đầu với cô, rồi ngồi dựa vào lan can, thản
nhiên cắn hạt thông với thiếu niên nọ.

Hoàng Tử Hà đành đẩy cửa chầm chậm bước vào.

Sau cánh cổng là một dãy hành lang, cuối hành lang là hồ nước, trời tuyết
vần vũ mà bèo tấm trên mặt hồ vẫn xanh biếc, thậm chí còn lơ thơ mấy
chiếc lá sen, lác đác một hai đóa sen nhỏ nhô lên khỏi mặt nước.

Cô băng qua cây cầu bắc ngang, đến trước căn gác bên kia hồ sen, trông
thấy Vương Tông Thực đang ngồi đó, vận một bộ thường phục bằng gấm
trắng, dáng dong dỏng cao. Chỉ khi đôi mắt sắc lạnh mà âm trầm ấy nhìn
xoáy vào mình, cô mới giật nẩy người, bất giác thấy sờ sợ.

Vương

Tông Thực không nói gì, chỉ quay người dẫn cô vào.

Vừa bước vào, đập vào mắt cô là một bể lưu ly cực lớn, bên trong cá đỏ cá
đen thong dong bơi lội. Ánh mặt trời bên ngoài chiếu lên thành bể, mặt
nước và vảy cá, khúc xạ bốn bề, lung linh mờ ảo, khiến cả gian gác như
chìm trong vầng sáng mỹ lệ mà quỷ dị.

Nhờ có suối nước nóng nên bên trong ấm áp như mùa xuân, Vương Tông
Thực chỉ mặc áo gấm mỏng. Hoàng Tử Hà từ bên ngoài gió rét đi vào thấy
nóng bừng lên. Vương Tông Thực bèn ra hiệu cho cô ra sau bình phong cởi
bớt áo lông, lúc bước ra, cô thấy y đã rót sẵn hai chén trà, nước trà xanh
biếc trong chén sứ xanh, hơi nóng lững lờ bốc lên từ chiếc lò nhỏ.

Cô ngồi xuống đối diện Vương Tông Thực, cúi đầu với y.

Làn da y trắng đến gần như trong suốt vì cớm nắng, sáng lên một cách quái
dị dưới ánh phản chiếu từ những gợn sóng lăn tăn. Khí chất âm lãnh của y
khiến Hoàng Tử Hà không dám nhìn thẳng, đành cúi đầu nhấm nháp chén
trà.

Chợt y cất tiếng, giọng lanh lảnh như băng mỏng va nhau: "Quỳ vương vẫn
khỏe chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.