CHIM LIỀN CÁNH - Trang 102

Hoàng Tử Hà mỉm cười:"Cá của Quỳ vương cũng giống cá của công công
thôi. Cá của gia đã nhảy ra, tôi nghĩ chưa chắc cá của công công đã chịu
ngoan ngoãn ở yên trong bể. Công công biết đấy, gần đây thời tiết không
được tốt, e rằng sẽ có nhiều thay đổi."

Cặp mắt âm u của Vương Tông Thực nheo lại thành một đường chỉ mảnh.
Quan sát cô hồi lâu, y chậm rãi hỏi: "Vậy ngươi làm sao biết ta không phải
là thứ thời tiết quái dị khiến bầy cá bồn chồn ấy?"

"Công công nuôi bấy nhiêu cá, lại bảo hộ một gia tộc lớn như thế, tiểu nữ
tin rằng công công sẽ nghiêng về duy trì thời tiết vốn có, chứ không muốn
làm tổn hại đến bầy cá mình nâng niu... có phải không?" Hoàng Tử cũng
đứng dậy bước đến cạnh y, nhìn bầy cá lúc tụ lại lúc tản ra trong bể, khóe
môi cong lên.

Vương Tông Thực gõ nhẹ vào bể cá, trầm ngâm hồi lâu. Rồi y ngẩng lên
nhìn Hoàng Tử Hà trước mặt, thấy cô đang đứng giữa vầng sáng lung linh
do mặt nước khúc xạ, trầm tĩnh mà trong vắt, như châu ngọc sáng lòa.

Vương Tông Thực chăm chú nhìn cô, ánh mắt vốn lạnh lẽo dường như cũng
dịu đi đôi chút. Đoạn y lại ngồi xuống bên

chiếc bàn cạnh cửa sổ, vươn tay rót cho cô một chén trà.

Hoàng Tử Hà quỳ xuống trước mặt y, cúi đầu cung kính nhận lấy, ấp chén
trà trong lòng bàn tay.

Vương Tông Thực lại rót trà cho mình, rồi thản nhiên nói: "Nhưng ta quả
thực không biết tại sao gần đây tiết trời lạ lùng như vậy, càng không rõ sau
lần thay đổi này, sẽ có con cá nào bồn chồn không yên, và bồn chồn thế nào
nữa?"

"Ngay công công cũng không đoán trước được ư?" Hoàng Tử Hà nhìn y
hỏi.

Vương Uẩn truy kích hành thích Quỳ vương, tuy là việc cơ mật, song
Vương Tông Thực sao có thể không biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.