CHIM LIỀN CÁNH - Trang 103

Y chỉ mỉm cười, dưới ánh nước lăn tăn gợn sóng, nụ cười càng thêm vẻ bí
hiểm: "Dù có biết thì tại sao ta phải nói cho ngươi? Ngươi đã không còn là
người nhà họ Vương nữa rồi."

Hoàng Tử Hà trầm tư hồi lâu mới đáp: "Tôi cứ ngỡ, trước tình cảnh này,
công công cũng phải lo bầy cá của mình bị vạ lây chứ."

"Lo thì có lo, nhưng ta không muốn nhờ cậy người ngoài." Tay trái y bưng
chén trà, tay phải chống má, chậm rãi tiếp: "So ra thì con dâu nhà họ Vương
đáng tin hơn hoạn quan phủ Quỳ nhiều."

Hoàng Tử Hà lặng lẽ nhìn ỵ

Y cũng chăm chú quan sát nét mặt cô, lần đầu tiên gương mặt lạnh lùng
thoáng nụ cười, tiếc rằng dưới ánh nước lăn tăn lại có phần méo

mó, khiến cô càng cảm thấy sởn tóc gáy.

"Cân nhắc lại về hôn ước với nhà họ Vương, ta sẽ cho cô nhúng tay vào
điều tra vụ này."

Lúc Hoàng Tử Hà về đến phủ Quỳ, đã gần giờ ngọ.

Cô dắt Na Phất Sa vào chuồng ngựa, thêm cỏ khô và đậu cho nó, quay ra đã
thấy Địch Ác hớn hở cọ lấy cọ để vào cổ Na Phất Sa.

Cô xoa đầu Địch Ác, nhưng bị nó hung hăng hất ra, đành câm nín vỗ nhẹ
lên đầu nó: "Đúng là, chúng ta cũng coi như cùng vào sinh ra tử, thế mà
chẳng nể mặt người ta tí nào cả."

"Nó với cô còn có thâm thù đại hận, đời nào lại nể mặt cô?" Có người nói
sau lưng, "Sáng sớm ngày ra cô đã dong Na Phất Sa đi mất, làm nó buồn
bực suốt đấy."

Hoàng Tử Hà chẳng cần quay lại cũng biết là Lý Thư Bạch. Cô hơi căng
thẳng, song vẫn ngoái lại nhìn y cười: "Nói vậy là tôi không phải với nó ư?"

Lý Thư Bạch liếc nhìn vệt bùn trên mình Na Phất Sa, sai người lau sạch cho
nó rồi bảo Hoàng Tử Hà: "Thay quần áo đi, đến giờ ăn trưa rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.