CHIM LIỀN CÁNH - Trang 105

tiếp kiến."

Lý Thư Bạch nhìn sang Hoàng Tử Hà, song cô chỉ chớp mắt: "Chẳng phải
hai vị xưa nay không hề qua lại hay sao?"

Lần đầu tiên, cô thấy Lý Thư Bạch bối rối: "Ta làm sao biết được? Cô có
biết y đến làm gì không?"

Hoàng Tử Hà trưng ra vẻ mặt vô tội, tỏ ý mình cũng không biết Vương
công công đến làm gì. Song cùng lúc, cô nhớ ngay đến câu nói cuối cùng
của Vương Tông Thực với mình, bèn lặng lẽ cúi đầu.

Lý Thư Bạch thấy cô tự dưng im bặt thì cũng chẳng hỏi thêm, chỉ chậm rãi
siết chặt tay cô: "Bấy nhiêu trọng thần trong triều mà thánh thượng lại chọn
đúng Vương Tông Thực xưa nay không qua lại gì với ta để làm thuyết
khách, đương nhiên chỉ có một lý do." Hoàng Tử Hà nhìn y dò hỏi.

"Vì Vương Tông Thực là trung úy Tả hộ quân của Thần Sách quân, trong
kinh nghiệm hiện giờ, binh lực của bộ Binh chẳng bằng một nửa y. Chắc
hẳn cả kinh thành này cũng chỉ mình y có gan gây áp lực với ta thôi."

Hoàng Tử Hà hiểu ngay: "Thánh thượng muốn đoạt binh quyền của gia ư?"

"Ừm, giờ trong nha cấm quân phía Bắc, trừ Thần Sách quân và Ngự Lâm
quân ra, chính là quân Thần Vũ, Thần

Uy do ta lập ra từ những binh lính ở Lũng Hữu chuyển đến. Ngay cả mười
sáu vệ quân Nha nam vẫn kiềm chế tiết độ sứ các nơi, vốn dĩ sau loạn An
Sử chỉ còn danh hão, cũng là ta đánh Từ Châu xong cùng các tiết độ sứ xây
dựng lại, chỉ mình ta khống chế được thôi." Y nhíu mày nói khẽ, "Thế nên,
tuy ta không có quân đội riêng, nhưng quả thật là cái gai trong mắt cái dằm
trong tim triều đình."

Hoàng Tử Hà không nhịn được phản bác: "Năm xưa khi gia gây dựng hai
lực lượng này, tăng cường sức mạnh cho hoàng thất kiềm chế Vương Tông
Thực, chắc hẳn hoàng thượng cũng phải ủng hộ chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.