CHIM LIỀN CÁNH - Trang 147

giếm người trong ngoài cung, e rằng chỉ Từ Phùng Hàn và Vương hoàng
hậu mới hay chuyện.

Nguyên nhân hoàng hậu giấu kín không nói, đương nhiên là vì bà ta vẫn
còn việc phải hoàn thành. Giờ thái tử còn nhỏ tuổi, một khi hoàng thượng
đổ bệnh nặng, việc trao nhận quyền lực sẽ vô cùng nguy cấp. Chẳng biết
trong mắt hoàng đế, kẻ nào mới là mối uy hiếp lớn nhất đến ngai vị này
đây?

Vương hoàng hậu từ nội điện bước ra, bảo cô: "Gọi đám người hầu hạ vào
đi, hoàng thượng ngủ rồi."

Hoàng Tử Hà vâng dạ, rảo bước đi ra cửa điện báo cho các cung nữ và hoạn
quan đứng bên ngoài vào. Tuyết vẫn chưa tạnh, gió rét len lỏi luồn vào áo,
khiến mồ hôi lạnh thấm hết vào da thịt, làm cô run bắn lên.

=================

Chương 7: Hẹn thề sống chết

Hoàng Tử Hà theo Vương hoàng hậu về gác Bồng Lai rồi hành lễ cáo từ.

Vương hoàng hậu thản nhiên ra hiệu cho cô lui xuống, tựa như vừa rồi chỉ
dẫn cô dạo một vòng quanh vườn ngự vậy.

Hoàng Tử Hà che ô một mình đi ra cổng cung Đại Minh. Bầu trời âm u,
tuyết bay lất phất, cô ngoái đầu nhìn điện Hàm Nguyên, cung điện đệ nhất
Đại Đường nguy nga tráng lệ, thoắt ẩn thoắt hiện giữa màn mưa tuyết, nào
giống phàm trần, rõ ràng là tiên cảnh.

Cô nhìn sang gác Tường Loan, hình dung đường cong mà Lý Nhuận gieo
mình xuống. Dù đêm ấy có gió, cũng không thể thổi bạt một người từ trên
lầu nhảy xuống, bay đi mất tăm mất tích được. Bình đài bên dưới gác
Tường Loan rộng thênh thang, lát đá xanh, phủ một lớp tuyết mỏng, một
người nhảy xuống làm cách nào biến mất được nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.