CHIM LIỀN CÁNH - Trang 155

biết đường đã thông chưa, ta ra xem thử đi."

Vương Uẩn cười với cô rồi quay ra chắp tay nói: "Gia thứ tội cho, hình như
Tử Hà không muốn ngồi lâu, chúng tôi cáo từ trước vậy."

Nghe Vương Uẩn thân thiết

gọi cô là Tử Hà, lại thấy cô cúi đầu đứng sau Vương Uẩn, quả là một đôi
người ngọc, khí chất dung mạo đều xuất chúng phi phàm, máu nóng lại sôi
lên trong ngực Lý Thư Bạch, không sao kìm nén nổi, y từ từ đứng dậy nói:
"Bên ngoài đang đổ tuyết lớn , thời tiết khắc nghiệt thế này, cần gì phải đến
hai người ra xem? Dương công công không thể nán lại chốc lát, trả lời vài
câu hỏi của bản vương ư?"

Nghe y nói vậy, Vương Uẩn thoáng chần chừ rồi gật đầu bảo Hoàng Tử Hà:
"Để ta ra xem, cô ngồi đây thêm một lát đi."

Trong phòng chỉ còn Lý Thư Bạch và Hoàng Tử Hà, tuyết bên ngoài vẫn
rơi tầm tã, không có dấu hiệu tạnh. Cửa mở toang, gió thốc vào phòng lạnh
buốt.

Cảnh Hằng đứng hầu bên ngoài nghĩ ngợi một thoáng, cuối cùng vẫn để
ngõ cửa.

Lý Thư Bạch và Hoàng Tử Hà im lặng ngồi đối diện nhau, chỉ cách một
bếp trà.

Cuối cùng cô cũng nghe thấy y lên tiếng, giọng trầm thấp nhẹ nhàng:
"Chẳng phải đã nói với cô rồi ư? Nhà họ Vương giờ trùng trùng nguy cơ, tổ
rơi trứng vỡ chỉ trong sớm tối, sao cô không nghe lời ta?"

Hoàng Tử Hà phải gắng kìm nén bản thân để trả lời bằng giọng lãnh đạm
nhất: "Chẳng phải gia đã lệnh cho tôi đi ư? Giờ tôi đã theo lệnh mà đi rồi,
còn tôi đi đâu, việc gì gia phải nhọc lòng?"

"Đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.