CHIM LIỀN CÁNH - Trang 156

lớn thênh thang trên đời đâu có thiếu, ta cũng đã chỉ cho cô con đường dễ
dàng nhất, sao cô cứ đâm đầu vào cây cầu độc mộc kia? " Lý Thư Bạch gõ
nhẹ xuống bàn, vẻ bực bội.

"Phải xem nhìn nhận từ góc độ nào thôi." Hoàng Tử Hà khẽ đáp, "Nhà họ
Vương có gì không tốt chứ, họ là gia tộc lớn, mấy trăm năm mưa gió còn
không đánh đổ được, dù có nguy hiểm, song con rết trăm chân, chết cũng
không ngã, đâu đến nỗi nghiêm trọng như gia nói."

"Cô thông minh như thế, lẽ nào không biết trận phong ba sắp đến dữ dội
nhường nào? Vậy mà còn khăng khăng đâm đầu vào giữa xoáy nước, rốt
cuộc là vì sao?" Y nheo mắt nhìn cô.

Trước ánh mắt dồn ép của y, Hoàng Tử Hà lòng rối như tơ vò, không dám
nhìn thẳng vào mắt y, đành hấp tấp đứng dậy viện cớ: "Tôi... phải đi xem
Vương Uẩn thế nào..."

Song giọng y vẫn vang lên từ phía sau. Chẳng cần ngoái lại, cô cùng biết y
đang từng bước tiến đến gần: "Cô vẫn cố chấp muốn giúp ta nên định bắt
tay từ nhà họ Vương, tháo dỡ cục diện bế tắc hiện thời, làm rõ chân tướng,
thay ta rửa sạch tiếng xấu, phải không?"

Y đứng ngay sau lưng, rất gần cô. Chỉ hơi cúi đầu, hơi thở y đã phả vào
gáy, cô bất giác sởn cả gai ốc, phần vì kinh hoảng trước mối nguy sắp ập
đến, phần vì cảm thấy một nỗi căng

thẳng sợ hãi đầy mê hoặc.

Giọng cô run lên, song vẫn cố chống chế: "Không hề... Chẳng liên quan gì
đến gia cả... Tôi chỉ thấy... Vương Uẩn rất tốt..."

Y hơi khựng lại, hơi thở cũng dồn dập hẳn lên: "Y rất tốt, nên cô mới rời
khỏi ta để nhào vào lòng y. Y rất tốt, nên cô mới ở lại căn nhà y chuẩn bị,
ngồi xe cùng đi cùng về, nắm tay nhau xuất hiện trước mặt ta ư?"

Từng đợt sóng cuộn lên dữ dội trong lòng, cô muốn phản bác, nhưng lại
thấy mình không có cách nào phủ nhận. Những gì Lý Thư Bạch nói, suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.