CHIM LIỀN CÁNH - Trang 158

Dường như chỉ gói gọn trong một khắc ngắn ngủi, lại dường như dài bằng
cả cuộc đời. Cuối cùng Lý Thư Bạch nhẹ nhàng buông ra, nhìn cô đắm
đuối, hơi thở vẫn còn dồn dập. Y mấp máy môi định nói gì đó, song trước
sau vẫn không thốt nửa lời.

Hoàng Tử Hà giơ

tay phải lên, dùng mu bàn tay che trước miệng, lẳng lặng cúi đầu tránh ánh
mắt y.

Lý Thư Bạch hít một hơi thật sâu, gắng kìm nén dòng máu nóng đang sôi
lên trong ngực cùng khao khát mãnh liệt cơ hồ sắp nhấn chìm bản thân. Hồi
lâu, y mới miễn cưỡng bình ổn được hơi thở, cất giọng khàn khàn: "Đến
Nam Chiếu đợi ta đi, ta đã chuẩn bị sẵn giấy tờ cho cô rồi."

Cô bải hoải dựa vào cây cột sau lưng, lắc đầu đáp khẽ: "Không."

Y nhíu mày, nhìn cô ra ý hỏi.

Mu bàn tay chạm vào bờ môi hơi sưng, khiến mặt cô bất giác đỏ bừng, vội
che mặt nhỏ nhẹ nói: "Hoàng thượng bệnh nặng, nguy cấp lắm rồi."

Y nhíu mày: "Sao cô biết?" Hoàng Tử Hà ngước nhìn y, giọng khẽ khàng:
"Chỉ cần gia bằng lòng, hết thảy bí mật trong cung đều không qua được mắt
họ."

"Vậy nên?"

"Vậy nên tôi sẽ mượn sức nhà họ Vương, tiếp tục tra xét bí ẩn việc Ngạc
vương mất tích. Còn gia, khi tôi đã quyết làm việc gì đó, thì xin đừng cản
trở."

Vẻ kiên nghị ánh lên trong mắt khiến cô như một viên minh châu sáng rỡ,
làm Lý Thư Bạch nhất thời hoa cả mắt, không dám nhìn thẳng.

Cuối cùng y thở hắt ra, lùi lại mấy bước, dựa vào song cửa cạnh đó, nhưng
ánh mắt vẫn dán vào cô: "Nếu ta không bằng lòng thì sao?"

"Bất luận gia nói gì làm gì, tôi cũng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.