CHIM LIỀN CÁNH - Trang 197

(*) : Trích từ bài ''Đêm nguyên tiêu đặt hoa đăng ngoài đường lớn, lên lầu
phía Nam" của Tùy Dạng Đế Dương Quảng.

Tiên nữ bay xa, pháo hoa cũng tắt lịm, nhưng màn kế tiếp sau đó còn rực rỡ
hơn, như sao sáng đầy trời, hào quang xoay chuyển khiến cô hoa mắt, song
chỉ nháy mắt tất cả đã thu lại, hóa thành một vầng trăng sáng. Trăng khuyết
trăng tròn, rồi lại tan ra, biến thành từng đốm trắng lung linh như tuyết rơi
lả tả. Mỗi bông tuyết thoắt chốc lại biến thành cánh bướm, vô vàn cánh
bướm lấp lánh chói mắt dập dờn trên mặt hồ, rồi biến thành sao sáng đầy
trời, tẳn đi tan tác.

Giữa màn pháo hoa lạ lùng mà hoa lệ, Lý Thư Bạch ngoái lại nhìn Hoàng
Tử Hà, thấy cô đang mở to mắt háo hức ngắm cảnh tượng huyền ảo trước
mặt. Pháo hoa biến ảo, khiến sắc màu hắt lên gương mặt cô cũng biến đổi
theo, như có ráng hồng bao phủ, tím lợt, hồng phai, lục nhạt, vàng phớt...

Đôi mắt sáng long lanh của cô in bóng cả thế giới biến ảo, màn pháo hoa
lộng lẫy phản chiếu trong mắt cô còn khiến người ta phải sững sờ hơn.

Có lẽ chính y cũng không nhận ra khóe môi mình đã cong lên tươi tắn đến
vậy, chỉ biết mê mải ngắm cô, ngắm

ánh sáng chảy qua hàng mi cô như nước, thỉnh thoảng cô lại chớp chớp đôi
mi, khiến y thấy như có đôi cánh chuồn đập trong lồng ngực, đùa giỡn trái
tim mình.

Cô ngắm pháo hoa, còn y ngắm cô.

Hoa mỹ trong nháy mắt, rồi màn pháo hoa rực rỡ mà kỳ diệu cũng lụi tàn,
băng mỏng sen tàn trên hồ đã lấy lại vẻ tĩnh lặng ban đầu.

Hoàng Tử Hà ôm lồng ấp dựa vào lan can, dường như vẫn đang chìm đắm
trong màn pháo hoa, mãi chưa định thần lại được.

Lý Thư Bạch khẽ kéo tay cô: "Đi thôi, mùi thuốc pháo khét lắm."

Cô đành theo y lên cầu quay về, không quên lưu luyến ngoái nhìn những
mảng lưới tơ còn sót lại, thầm đếm xem rốt cuộc phải giăng bao nhiêu lớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.