CHIM LIỀN CÁNH - Trang 20

Con ngựa y cưỡi dường như cũng gà gật buồn ngủ, cứ lê từng bước uể oải.
Thoáng nghe tiếng chuông vàng leng keng, y chẳng cần ngoái lại cũng biết
xe ngựa của Quỳ vương đi qua, bèn kéo cương ngựa tránh sang bên đường.

Đường phố ban đêm chỉ có một ngọn đèn leo lét ở chỗ ngoặt. Lý Thư Bạch
vén rèm xe lên gọi: "Uẩn Chi."

Vương Uẩn gật đầu chào y: "Vương gia."

"Hôm nay Trung thu, dự tiệc ở phủ tiết độ xong ta vẫn chưa tận hứng. Vừa
hay có ít trà ngon, Uẩn Chi có hứng cùng ta song đóm nếm trà chăng?"

Vương Uẩn ung dung mỉm cười đáp: "Ngày ngắn buồn đêm dài, sao chẳng
thắp đuốc dạo. Gia đã có nhã hứng, ty chức nào dám không tuân?"

Lý Thư Bạch không nói gì thêm, chỉ ra hiệu cho y đi cùng. Chẳng

bao lâu đã thấy gác Đôn Thuần, nơi tạm trú hiện giờ của Lý Thư Bạch phía
trước.

Gác Đôn Thuần vốn là hành cung năm xưa Huyền Tông cho xây dựng trong
lúc chạy loạn An Sử đến đây. Tiếc rằng chưa xây xong, ngài ngự đã được
Túc Tông tôn làm Thái thượng hoàng, rước về Trường An, để lại cung Đôn
Thuần đang thi công dang dở. Quan viên đất Thục liền thu nhỏ quy mô lại,
sau khi xây xong đổi gọi là gác, trở thành vườn cảnh của quan phủ Xuyên
Thục. Lần này Quỳ vương giá lâm, quận Thục đã gấp rút tu sửa, để y ở tạm.

Vương Uẩn theo Lý Thư Bạch vào hiên Xuân Hóa, sau khi dâng trà xong,
tất cả người hầu lui ra, kể cả Trương Hàng Anh.

Đèn đuốc sáng choang soi tỏ bóng hai người. Cả hai đều biết lòng dạ đối
phương, nhưng không ai chịu nói toạc ra, chỉ đàm luận mấy chuyện vặt
trong triều. Đồng Xương công chúa đã được an táng, đoàn đưa tang dài đến
hơn hai mươi dặm, trong triều cũng có kẻ bàn rằng tang lễ vượt quá quy củ,
hoàng thượng bèn phong nàng làm Vệ Quốc Văn Ý công chúa, lại cùng
Quách thục phi ra tận cửa cung khóc lóc tiễn đưa, từ bấy không ai dám can
gián nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.