CHIM LIỀN CÁNH - Trang 202

"Không ra ngoài đi chơi thì làm gì? Ngày Tết ngày nhất cứ ru rú trong nhà
buồn lắm, theo ta ra ngoài đi." Đoạn Chu

Tử Tần luôn miệng giục giã cô ăn cho xong bữa sáng rồi phăm phăm kép cô
đi thẳng đến các chùa miếu lân cận.

Chùa miếu hôm nay đều đông nghẹt người, khiến Hoàng Tử Hà và Chu Tử
Tần lại nhớ đến vụ chen lấn ở chùa Tiến Phúc ngày trước. May sao lần này
người trong kinh phân tán đến nhiều chùa chứ không phân tán một nơi, nên
không tới nỗi giẫm đạp lên nhau.

Cầm hương đứng ngoài cửa đại điện, không chen nổi vào trong, cả hai đành
nhìn nhau bất lực. Chu Tử Tần hỏi: "Hay là sang chùa An Quốc bên cạnh
dâng hương vậy?"

"Tin tôi đi, hôm nay tất cả chùa miếu ở Trường An đều như thế này thôi."
Hoàng Tử Hà chẳng buồn để lại cho gã một cơ hội may mắn nào.

Chu Tử Tần thở dài, quăng ngay nén hương trong tay vào lò hương đặt giữa
giếng trời, rồi quay ngoắt người chen ra cửa: "Đi thôi đi thôi." Dọc đường
họ chen ra, gần như tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán về cốt Phật sắp
rước vào chùa Phước Môn.

"Khi nào cốt Phật vào kinh, cả nhà già trẻ chúng tôi nhất định phải tới tháp
Phật cuối cùng để đón mới được! Chỗ đó cũng gần ngoại ô nhỉ?"

"Đúng vậy, vốn dĩ nghe nói định xây một trăm hai mươi tòa tháp, người đi
nghênh đón càng nhiều hơn, nhưng Quỳ vương đã âm thầm gây áp lực từ
bên trong, giảm xuống còn

bảy mươi hai tòa, nên tòa cuối cùng cách kinh thành đến ba chục dặm."

"Đừng nói ba chục, dù ba trăm dặm tôi cũng phải đi!"

"Quỳ vương thực sự đã bị Bàng Huân nhập xác nên sợ cốt Phật vào kinh ư?
Bằng không sao tự dưng đòi giảm số tháp đi? Liên quan gì đến Quỳ vương
chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.