CHIM LIỀN CÁNH - Trang 210

có thể sẽ vì thế mà ra tay, dồn người nắm giữ bí mật là công tử vào chỗ chết
ấy chứ?"

Chu Tử Tần rên lên như bị đau răng: "Không... nghiêm trọng đến thế chứ?"

"Công tử nói xem?" Hoàng Tử Hà ngước mắt nhìn về phía cuối trời. Mây
đen ùn ùn đè nặng trên bầu trời Trường An, sương mù mờ mịt giăng mắc
khắp nơi, không thể xua tan, hết tản ra rồi tụ lại. "Trần thái phi, mẹ đẻ Ngạc
vương đã lén sao lại bức hạo nọ, sau khi phát bệnh điên vẫn giấu kín

không tiết lộ với một ai. Bởi thế, tôi cho rằng bức họa này có quan hệ mật
thiết với mọi hành động của Ngạc vương trên gác Tường Loan hôm ấy."

Chu Tử Tần tái mặt: "Có... Có thể lắm! Bức họa này quả thật... rất quan
trọng!"

"Thế nên, thứ nhất là chúng ta phải tìm cho được nó; thứ hai là phải cất giữ
cẩn thận, không để nó bị tổn hại; thứ ba là nghĩ cách làm sao bóc tách được
lớp mực bôi xóa phía trên, để lộ nội dung bên dưới mà không làm tổn hại
đến nó."

Nghe Hoàng Tử Hà vạch ra ba điểm, gương mặt Chu Tử Tần lộ vẻ vừa sầu
não vừa mừng rỡ: "Ta thích thử thách khó khăn thế này đấy!"

"Công tử định làm thế nào?"

"Đương nhiên là đến tiệm bồi tranh nhà họ Dịch, ôm chân lão Dịch xem có
moi được thứ gì giống như tuyệt chiêu tách mực không!"

Thấy gã vỗ ngực bồm bộp, đầy vẻ đắc ý, Hoàng Tử Hà đành nói: "Vậy chúc
công tử mã đáo thành công."

"Yên tâm đi, cứ giao cho ta." Nói rồi Chu Tử Tần quay lưng định đi, nhưng
mới đi được một bước gã đã lật đật quay lại, như sực nhớ ra chuyện gì đó:
"Sùng Cổ, có một chuyện này có vẻ rất nghiêm trọng, ta có thể hỏi không?"

Hoàng Tử Hà gật đầu: "Chuyện gì cơ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.