CHIM LIỀN CÁNH - Trang 221

Cô rút thanh đoản kiếm khỏi lồng ngực y. Tim Lý Nhuận đã ngừng đập,
trên ngực chỉ còn một lỗ sâu hoắm rỉ máu. Cầm thanh đoản kiếm lên, vừa
nhìn rõ hình dáng, lòng cô đã nặng trĩu, tới khi lau sạch vết máu, trông thấy
hai chữ triện cổ "Ngư Trường" khắc bên trên, tim cô càng đập rộn lên.

Kiếm Ngư Trường vốn là vật tùy thân của Lý Thư Bạch , về sau khi bị ám
sát ở Thục, y đã trao lại cho cô. Cô luôn đem theo bên mình, cho tới ngày
cải vã với y rồi rời khỏi phủ Quỳ, vì đi quá vội nên đã bỏ lại tất cả đồ đạc,
sau đó cũng chỉ nhờ người qua lấy ít vật dụng của mình, thanh đoản kiếm
đương nhiên vẫn để lại phủ Quỳ.

Vậy mà giờ đây, chẳng biết Lý Nhuận lấy đâu được thanh kiếm này, lại
dùng nó tự sát.

Trong triều có rất nhiều người biết kiếm Ngư Trường là của Lý

Thư Bạch, vụ án sát hại Ngạc vương này vật chứng đã rành rành.

Quả nhiên, vừa nhác thấy thanh đoản kiếm trong tay cô, hai tên lính ở lại
phụ giúp đã nhận ra ngay: "Kiếm Ngư Trường kìa! Đây chẳng phải đoản
kiếm tùy thân của Quỳ vương gia ư?"

Kẻ kia gật đầu: "Đúng đấy, chắc là nó rồi!" Hoàng Tử Hà đưa thanh kiếm
cho họ, gắng nén hồi hộp hỏi: "Các vị cũng biết kiếm Ngư Trường ư?"

"Ai mà không biết? Năm xưa Quỳ vương dẹp loạn Từ Châu quay về, được
thánh thượng ban thanh kiếm này. Đám người Thần Uy, Thần Vũ dạo ấy
vẫn luôn miệng khoe khoảng, tự cho là mình có vũ khí ngự ban, đè đầu
cưỡi cổ chúng tôi."

Binh sĩ kia thận trọng cầm kiếm lên, mân mê không rời tay, tấm tắc: "Sắc
thật đấy."

"Xem ra lời đồn trong kinh thành không phải nhảm nhí. Quỳ vương thực
sự... đã bị Bàng Huân nhập xác rồi. Ngạc vương vạch trần âm mưu của hắn,
nên bị hắn giết người diệt khẩu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.