CHIM LIỀN CÁNH - Trang 223

Hai binh sĩ bên ngoài liên tục giục giã, Hoàng Tử Hà mới bước ra. Tiếng
gió gào rít thổi qua cánh rừng lấp đầy tai, khiến cô run lên bần bật, gần như
không thể kìm lại được, bất giác giơ tay lên bưng chặt lấy tai.

Cơn gió lồng lộng nghiến qua nhân thế, mọi thứ trên đời đều bị sức mạnh
khủng khiếp ấy nghiền nát, không ai ngăn nổi.

Mồng một tháng Giêng là khởi đầu cho cả năm mới.

Cô về đến Trường An thì trời đã tối. Trăm họ trong thành đang ăn mừng,
đâu đâu cũng nghe tiếng pháo trúc, khắp nơi chăng đèn kết hoa.

Chẳng biết vì sao giữa ngày Tết vui vẻ thế này, một mình cô lại dật dờ ngơ
ngẩn, tái ngắt như ma.

Hoàng Tử Hà về đến phường Vĩnh Xương, đứng trước cửa hồi lâu, cuối
cùng vẫn nghiến răng bước vào nhà.

Vương Tông Thực đang đợi, thấy cô từ ngoài cửa đi vào, y thản nhiên bưng
chén trà lên nhấp giọng rồi hỏi: "Khi trước ta đã nói sẽ giúp cô tra rõ việc
này, sao cô phải nôn nóng tự mạo hiểm?"

Hoàng Tử Hà cúi đầu đáp khẽ: "Xin công công bỏ quá cho tội hấp tấp, cũng
đa tạ công công hôm nay đã cứu tôi. Chẳng hay tiếp theo đây Quỳ vương sẽ
ra sao?"

Vương Tông Thực đặt chén trà

trong tay xuống bàn: "Việc của Quỳ vương, chúng ta đã bẩm lên thánh
thượng. Giờ sẽ do Tông Chính Tự xử lý, tạm thời Quỳ vương cứ ở lại Tông
Chính Tự, không về phủ Quỳ nữa."

Ở lại Tông Chính Tự, cũng đồng nghĩa với giam cầm.

Hoàng Tử Hà lại hỏi: "Hôm nay công công xuất hiện ở chùa Hương Tích
quả là trùng hợp, chẳng rõ tại sao lại trùng hợp đến thế?"

"Nói ra cũng thật khéo, vốn dĩ hôm nay toàn quân Thần Sách được nghỉ,
nhưng đến trưa ta đột nhiên nhận được thánh mệnh, nói có triều thần sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.