CHIM LIỀN CÁNH - Trang 225

"Ha ha, định giở những trò vặt đó ra với ta, chẳng ăn thua gì đâu." Vương
Tông Thực cười nhạt, chắp tay sau lưng bước đến bên song, nhìn ngọn đèn
treo ngoài cửa, giọng khoan thai xoáy vào tai cô, tránh cũng không tránh
nổi: "Cho ta một câu trả lời

rõ ràng đi, rốt cuộc cô muốn trơ mắt nhìn Quỳ vương đi vào chỗ chết, hay
muốn dốc sức cho nhà họ Vương, đổi lại nhà họ Vương sẽ hỗ trợ ngươi cứu
lấy Quỳ vương?"

Hoàng Tử Hà trầm tư, hồi lâu mới hỏi: "Thế lực đằng sau mạnh như vậy,
nhà họ Vương thực sự giúp được Quỳ vương ư?"

"Chuyện này phải trông vào ngươi, chứ đừng trông vào chúng ta." Vương
Tông Thực vẫn nhìn ra ngoài song, không hề ngoái lại, nói như lẩm bẩm
một mình: "Ta chỉ có thể nhận lời để ngươi tham gia vào vụ này, cho ngươi
cơ hội điều tra thôi."

Hoàng Tử Hà đứng giữa đại sảnh, giữa đêm đông, ánh đèn lạnh lẽo rọi
xuống, kéo bóng cô đổ dài dưới đất.

Cũng chỉ có chiếc bóng lẻ loi ấy làm bạn với cô mà thôi. Giờ nhìn khắp
thiên hạ, cô một thân một mình, không ai bên cạnh, lấy gì chống lại cơn bão
khủng khiếp đang ập đến?

Cô chỉ là một người con gái, đối đầu với thứ sức mạnh khủng khiếp nhất
trên đời, ắt sẽ tan xương nát thịt, hóa thành bùn đất.

Nước mắt yếu đuối bỗng giăng mờ, trong đêm lạnh, cô không sao ngăn
mình khỏi run lên. Cô biết trước mặt là vực thẳm, bên trên chỉ có một lớp
băng mỏng, hễ cô cử động ắt sẽ rơi xuống, không còn cơ hội ngoi lên nữa.
Nhưng, Lý Thư Bạch, đang ở dưới đáy vực.

Dù ngàn

vạn người ngăn trở, dù phía trước là gió tanh mưa máu, dù biết mình sẽ bị
cuốn vào vòng xoáy khổng lồ kia rồi nghiền nát thành tro bụi, cô vẫn phải
đặt chân lên con đường này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.