CHIM LIỀN CÁNH - Trang 224

nay tới chùa Hương Tích giành hương đầu, nghe ngóng được tung tích một
người, hình như là Ngạc vương. Hoàng thượng đã hỏa tốc sai người đi bảo
vệ, nhưng xét lại tình hình khi Ngạc vương mất tích, lại lệnh cho Thần Sách
quân lập tức xuất phát đón Ngạc vương về cung, nhất định không được làm
vương gia bị thương!" Nói đến đây, Vương Tông Thực mỉm cười lạnh lùng,
"Hoàng thượng thánh minh, tiếc rằng cuối cùng ta vẫn phụ thánh mệnh,
không cứu được Ngạc vương khỏi tay Quỳ vương."

Hoàng Tử Hà lặng lẽ vái y một vái: "Đa tạ công công thu nhận lâu nay, Quỳ
vương là ân nhân của tôi, giờ ân nhân gặp nạn, có lẽ tôi phải quay về giúp
đỡ."

"Giờ Quỳ vương đã ở Tông Chính Tự, ngươi định giúp thế nào? Ngươi
tưởng phủ Quỳ

như rắn mất đầu hiện giờ còn có kẻ giúp được ngươi điều tra việc này ư? "
Đoạn Vương Tông Thực chậm rãi đứng dậy đi đến, nhìn cô bằng cặp mắt
lạnh băng, không nói thêm nửa lời.

Hoàng Tử Hà mím môi nín lặng, tự hiểu những lời y nói đều là thực, giờ
đây cô chẳng có cách nào để cứu Lý Thư Bạch cả. Hồi lâu, cô mới rụt rè lên
tiếng: "Xin công công chỉ bảo tôi phải làm thế nào để báo ân."

"Ta đã nói rồi, ta rất thích ngươi. Trong mắt ta, đám thanh niên tài tuấn
đồng lứa với ngươi, kể cả Vương Uẩn, đều không bằng một nửa ngươi."
Vương Tông Thực cúi đầu, quan sát gương mặt nghiêng của cô rồi lắc đầu:
"Nếu ngươi có thể trở thành người nhà họ Vương, thì quả là cái phúc của
nhà họ Vương."

Hoàng Tử Hà đứng bất động, lặng lẽ cắn môi.

"Đương nhiên, việc ngươi lật lọng, đã nói sẽ cân nhắc về làm dâu họ
Vương, rồi lại chạy đến chỗ Quỳ vương, khiến ta rất không vui."

Hoàng Tử Hà cuối cùng cũng lên tiếng: "Tôi chỉ nói sẽ cân nhắc, chứ chưa
hề nhận lời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.