CHIM LIỀN CÁNH - Trang 241

Hoàng Tử Hà đi một lúc thật lâu, ngoái lại vẫn thấy Trương Hàng Anh
đứng nhìn theo. Thấy cô ngoái đầu, gã vẫy tay dặn: "Hoàng tiểu thư đi cẩn
thận nhé."

Cô gật đầu, khép chặt vạt áo đi tiếp.

Gió lạnh thốc vào mặt, ánh đèn giăng khắp phố phường Trường An cũng
mờ dần đi. Những ngọn đèn đỏ khiến cô nhớ đến trận hỏa hoạn ở Thành Đô
hôm ấy.

Cảnh Dục dùng thân mình mở một đường máu cho họ thoát ra, trước lúc
lâm chung còn nắm chặt tay Trương Hàng Anh, tha thiết nhìn Lý Thư Bạch,
cảnh tượng ấy dường như vẫn sờ sờ trước mắt cô.

Nhớ lại ánh mắt nọ, cô bỗng run bắn lên, mồ hôi lạnh túa ra.

Tay phải cô bất giác đấm mạnh vào ngực, toan át hẳn ý nghĩ đáng sợ vừa
lóe lên.

Nhưng rốt cuộc cô vẫn không gạt bỏ nổi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng dọc
sống lưng, cả người lạnh toát, song tâm trí càng lúc càng sáng tỏ.

Lúc Lý Thư Bạch đeo trong mình, lá bùa nọ không hề biến đổi, nhưng sau
khi cất vào hộp lại xuất hiện khoanh đỏ quỷ dị.

Nhất định phải có một kẻ bên cạnh, hơn nữa, trước khi kẻ đó chết, nhất định
đã tìm một tên kế nhiệm.

Khi Cảnh Dục hấp hối,

chỉ còn một hơi thở, đã tuyệt vọng nhìn Lý Thư Bạch lần cuối, gửi gắm
Trương Hàng Anh cho y. Nụ cười mừng rỡ trên môi Cảnh Dục khi ấy từng
làm cô rơm rớm nước mắt, giờ nghĩ lại, chỉ thấy lạnh toát cả người.

Lẽ nào...

Người đã hy sinh vì họ, cuối cùng chỉ là một con cờ liều mạng bỏ mình trên
bàn cờ âm mưu thôi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.