CHIM LIỀN CÁNH - Trang 296

A Thực thất kinh, vắt óc nghĩ rồi đáp: "Tôi... Tôi không rõ lắm, đơn thuốc
này dài như thế, tủ thuốc tổng cộng bảy tám chục dãy..."

Quản lý giơ tay trỏ hàng dãy tủ thuốc, phân trần: "Các vị xem, hiệu thuốc
của tôi là lớn nhất trong kinh, năm gian thông nhau, phải

đến mấy ngàn vị thuốc, có những vị ít dùng còn phải bắc thang trèo lên cao
lấy. Đơn thuốc này dù là người có kinh nghiệm, vừa bốc vừa nghiền cũng
mất thời gian uống cạn chén trà, tên A Thực này thì..."

Bên cạnh lại có kẻ lẩm bẩm: "Nếu nói vậy tôi lại láng máng nhớ khi A Thất
đến phòng sao thuốc lấy đồ, A Thực hình như cũng chạy ngang qua tôi bốc
thuốc, thằng nhóc vụng về ấy, suýt nữa còn va vào tôi..."

"Đúng thế, lúc A Thực bốc thuốc thì A Thất cũng bước vào phòng sao
thuốc." Hoàng Tử Hà lạnh lùng nhìn Trương Hàng Anh, "Nói cách khác,
huynh có thời gian uống hơn nửa chén trà, có thể ra tay."

Trương Hàng Anh trân trân nhìn cô, lắc đầu: "Hoàng tiểu thư đã cứu mạng
tôi, lẽ ra tôi nên gánh tội cho cô. Nhưng tôi quả thật không giết người, cũng
chưa từng đọc qua phương thuốc nọ... Tôi thực không biết phải làm sao để
thú nhận nữa."

Người của Đại Lý Tự vừa nghe gã gọi Hoàng tiểu thư thì sững ra. Chu Tử
Tần đành ngượng nghịu giải thích: "Là... vì sợ không tiện, nên mới mặc đồ
nam, nói thác là em họ tôi, thực ra, thực ra cô ấy là Hoàng tiểu thư, các vị
cũng biết đấy..."

Có điều lúc này cũng chẳng ai buồn nghe gã phân bua, người của Đại Lý
Tự chụm đầu bàn bạc giây lát rồi nói: "Tuy cô đã chứng minh Trương Hàng
Anh cũng có khả năng và thời gian gây án, nhưng hắn đã nói trước đây
mình không hề biết phương thuốc này, cô dựa vào cái gì mà cho rằng hắn
đã học thuộc phương thuốc, chứ không phải là đi theo A Thực tình cờ nghe
được?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.