CHIM LIỀN CÁNH - Trang 304

Trương Vĩ Ích tươi cười ngồi xuống trước mặt hai người: "Hàng Anh hôm
nay có lẽ còn đang ở phủ Quỳ, chẳng biết hai vị tìm nó có việc gì?" Chu Tử
Tần nghe vậy chẳng biết trả lời ra sao, đành lúng túng nhìn sang Hoàng Tử
Hà.

Hoàng Tử Hà chăm chú nhìn Trương Vĩ Ích, cũng chẳng biết phải nói thế
nào, hồi lâu đành hỏi lãng đi: "Bá phụ gần đây có khỏe không? Cháu xem
chừng tinh thần bá phụ rất phấn khởi?"

"Bệnh này của lão rất phiền phức, một ngày ba cữ thuốc, lần nào cũng phải
sắc mất hai canh giờ, còn phải uống đúng giờ, vốn lão cũng chẳng mong trị
dứt được đâu. Nhưng sau khi con bé Tích Thúy đến, ngày nào cũng cứ đến
canh tư là trở dậy sắc thuốc cho lão, kiên

trì một ngày sắc ba thang thuốc. Lão chỉ uống thuốc đã mệt, vậy mà nó kiên
nhẫn phục vụ lão, khuyên lão uống thuốc, ròng rã mấy tháng trời, cuối cùng
cũng khá lên." Trương Vĩ Ích nhìn vào bếp, than thở, "Lần đó nó trốn khỏi
kinh thành, chẳng bao lâu thì quay lại vì sợ không ai sắc thuốc cho lão,
bệnh cũ lại tái phát! Các vị bảo lão lòng dạ nào đuổi được nó đi nữa? Dù
phải liều mạng cả nhà già trẻ, lão cũng quyết giữ nó lại! Tiếc rằng bấy giờ
Hàng Anh đã đi Thục tìm nó, chúng tôi cũng không báo tin được, mãi tới
khi nó quay về, mới biết tin mừng này!"

Chu Tử Tần và Hoàng Tử Hà nhìn nhau, đều không biết phải mở lời thế
nào. Chu Tử Tần đỏ hoe mắt, cắn chặt môi, chỉ sợ mở miệng ra là òa lên
khóc.

Thấy thái độ hai người là lạ, Trương Vĩ Ích cũng ngạc nhiên, nhìn vẻ mặt
Chu Tử Tần lại càng cảm thấy không ổn, đang định hỏi thì Tích Thúy đã
bưng khay trà lên nên ông đành nén lại, rót trà cho mọi người trước.

Đợi tất cả nhấp được mấy ngụm, Trương Vĩ Ích mới mở lời: "À phải, Chu
công tử, việc lần trước cậu đã hỏi hộ lão chưa?"

Chu Tử Tần gật đầu: "Bá phụ nói đến bức họa kia ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.