CHIM LIỀN CÁNH - Trang 373

Hoàng Tử Hà khựng lại, nhìn tay mình rồi đáp: "Sáng nay tôi vừa thay
nước trong bình, vẫn sạch lắm mà."

Vương Tông Thực nheo mắt nhìn chằm chằm mấy ngón tay cô.

Đầu ngón trỏ trái thon dài của cô dính một hạt trứng cá nhỏ, trông như 1
mảy bụi đỏ đậu trên móng tay hồng hồng, nếu không nhìn kỹ thì khó mà
nhận ra.

Nhưng

cô vẫn thản nhiên cầm bánh, hạt trứng cá dính vào lớp bánh, lẫn với đám
vừng rắc bên trên, không thấy đâu nữa.

Cô nhỏ nhẹ cắn miếng 1 miếng, nhìn sang y: "Sắp đến trưa rồi, công công
có muốn ăn chút điểm tâm không?"

Vương Tông Thực trầm ngâm nhìn cô, ánh mắt bất giác lại dừng ở chiếc
bánh nọ. Cô vẫn hồn nhiên không nhận ra, chuẩn bị đút cả nửa miếng bánh
còn lại vào miệng.

"Bỏ xuống." Vương Tông Thực lạnh lùng ra lệnh khiến cô ngẩn ra, nhìn
miếng bánh trong tay rồi lại ngơ nhác nhìn sang y.

Vương Tông Thực thoáng nhíu mày thật khẽ, quan sát vẻ mặt cô, rồi hỏi:
"Ngươi biết rồi ư?" Hoàng Tử Hà ngỡ ngàng mở to mắt: "Gì cơ ạ?" Ánh
mắt Vương Tông Thực dừng ở miếng bánh trên tay cô, nhưng không nói
thêm gì.

"Cái này ư?" Cô bèn giơ miếng bánh lên rồi bỏ luôn vào miệng. Miếng
bánh chỉ to bằng ngón tay cái, cô nhai rất thong thả, nhưng mặt Vương
Tông Thực đã tái hẳn đi.

Kẻ xưa nay vẫn ung dung chậm rãi như loài rắn ngủ đông, lúc này lại rảo
bước đi đến, tóm lấy cổ cô, vỗ vào lưng, trầm giọng ra lệnh: "Nôn ra mau."

Hoàng Tử Hà nôn khan mấy tiếng, vùng vẫy toan giằng khỏi tay y. Nhưng
lực tay Vương Tông Thực rất khỏe, cô không sao thoát được, cuối cùng bị y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.