CHIM LIỀN CÁNH - Trang 434

kéo ra một giá gỗ đã gấp gọn chặn lên, ra hiệu cho mọi người xem.

Những người đứng bên cạnh bức họa vẫn thản nhiên, nhưng người đứng
chính diện lại kinh hoàng nhận ra, nền tranh đã hòa làm một với bầu trời
đêm, khoảng trắng khớp với hàng lan can ngọc thạch phía sau, còn Hoàng
Tử Hà đứng trên giá gỗ phía sau bức tranh, nhìn từ chính diện lại như đứng
trên lan can vậy.

Không ai nhìn ra được thực ra phía trước lan can còn một hàng lan can
được vẽ. Cô hơi lảo đảo vì giá gỗ dưới chân không vững, nhưng nhìn lại
như chới với đứng trên lan can.

"Tôi

nghĩ bấy giờ Ngạc vương đứng dậy đi về phía gác Tường Loan, bày bức
tranh đã giấu sẵn ở đó ra, khiến mọi người chú ý, rồi cao giọng chửi mắng
Quỳ vương, sau khi đạt được mục đích thì nhảy xuống phía sau..." Nói rồi,
Hoàng Tử Hà ngửa người ra sau, lập tức biến mất sau bức tranh, "Nhìn thì
như rơi khỏi lan can, thực ra thân thể đã đáp xuống nền đất sau bức tranh,
bình an vô sự."

"Vậy những đồ nghề bỏ lại thì sao? Lúc thu dọn, nhất định sẽ khiến người
ta chú ý!" Thôi Thuần Trạm hỏi ngay.

"Thế nên phải viện một cái cớ, ví như đốt hết những thứ Quỳ vương tặng
khi trước chẳng hạn. Giấy thì khỏi nói, gỗ cũng đã tẩm đẫm dầu, gặp lửa là
cháy, bấy giờ Ngạc vương điện hạ chỉ cần cởi bộ áo tím bên ngoài ném vào
đống lửa rồi nấp trong một góc tối trên gác Tường Loan là xong. Vì hôm
đó, tôi đã để ý thấy một việc lạ lùng, hầu như tất cả mọi người đều mặc áo
đơn trắng, chỉ mình Ngạc vương điện hạ mặc áo màu đen. Tím phối với đen
nhìn sẽ rất tối, thông thường không ai phối đồ như vậy, sao Ngạc vương lại
làm thế?"

"Vì... áo đơn màu trắng rất nổi trong đêm... Màu tím thì đỡ hơn, nhưng nếu
Ngạc vương vẫn mặc nguyên bộ áo tím đi ra, sẽ bị phát hiện ngay." Một
người run rẩy đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.