CHIM LIỀN CÁNH - Trang 455

mấy năm trước đến đây, định làm cái gì? Thiên hạ bây giờ đã là của trẫm,
chẳng lẽ... Tứ đệ tưởng mình còn có thể khơi lên sóng to gió lớn ư?"

"Thần đệ nào có cầu mong gì, chẳng qua bệ hạ lúc nào cũng đề phòng thần
đệ đấy thôi." Lý Thư Bạch hiên ngang đứng dưới thềm, ngẩn đầu hờ hững
đáp: "Từ sau khi thần đệ dẹp loạn Từ Châu, bệ hạ vừa muốn dựa vào thần
đệ áp chế Vương công công, lại sợ thần đệ hai lòng, chẳng nề bày ra vô số
mánh lới quỷ dị xung quanh thần đệ, thực là vô ích."

Hoàng đế chỉ cười nhạt, vịn vào Vương hoàng hậu chậm rãi ngồi dậy, dựa
sập không nói.

"Bệ hạ cài người bên cạnh thần đệ, theo dõi nhất cử nhất động thì cũng
được thôi, vì sao còn ban lá bùa quái dị kia, khiến thần đẹ lúc nào cũng nơm
nớp sợ hãi, không thể sống yên?"

Hoàng đế lạnh lùng nhếch môi, vẻ mặt vừa như cười vừa như hận: "Sao
trẫm lại nghe nói... đó là hóa thân hồn ma Bàng Huân muốn tìm đệ báo
thù?"

Lý Thư Bạch chăm chú nhì ngài ngự, giọng trầm mà chậm rãi: "Bệ hạ trăm
phương ngàn kế sai người bên cạnh thần đệ thay đổi lá bùa, hẳn là chờ đến
lúc này, biến thần đệ thành ác quỷ trong mắt mọi người rồi điều khiển Ngạc
vương vạch mặt đệ, chính tay giết chết cả hai huynh đệ chúng thần?"

"Không!

Trẫm... không hề muốn giết các ngươi." Giọng hoàng đế khản đặc như tiếng
gỗ mục bị chẻ đôi, "Từ nhỏ, người trẫm ghen ghét nhất đồng thời cũng
ngưỡng mộ nhất, chính là ngươi. Thư Bạch... Ngươi thông minh, đáng yêu,
lại được phụ hoàng sủng ái. Mười tuổi trẫm đã bị đẩy đến phủ Vận vương
chật hẹp, còn ngươi... lớn như vậy mà phụ hoàng vẫn không nỡ cho xuất
cung, mỗi lần trẫm vào cung, thấy ngươi ngồi trong lòng phụ hoàng, quay
về đều khóc nức nở..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.