CHIM LIỀN CÁNH - Trang 78

Hoàng Tử Hà vừa đi vừa miên man suy nghĩ, ngẩng lên đã đến tiệm nhang
đèn nhà họ Lữ.

Hôm nay Đông chí, khách khứa kéo đến mua nhang đèn nườm nượp. Họ
đứng ngoài cửa, thấy anh trai chị dâu Trương Hàng Anh bận rộn luôn tay
nên cũng không vào chào hỏi, chỉ nhìn một lúc rồi đi.

"Nói ra thì... Tích Thúy số khổ, nhưng cuộc đời vẫn chưa đến nỗi tối tăm."
Chu Tử Tần thở dài, "Cha cô ấy và người nhà họ Trương, đều thật lòng
thương cô."

Hoàng Tử Hà không đáp, chỉ ngoái lại nhìn tiệm nhang đèn phía sau.

Giữa đám đông tấp nập như thoi đưa trước cửa tiệm, nhác thấy một bóng
dáng nhỏ nhắn quen thuộc đứng bất động dưới gốc cây gần đó, cô tròn mắt
ngạc nhiên, quay người toan chạy đến.

Nhưng dòng người trên phố thoắt chốc đã chắn ngang đường, chen vai thích
cánh đẩy cô lùi lại hai bước. Đến khi đứng vững, nhìn lại chỗ cũ thì người
nọ đã bặt tăm.

Cô nhớn nhác tìm kiếm bóng dáng người ấy, nhưng chẳng thấy gì nữa.

Chu Tử Tần hỏi: "Sùng Cổ nhìn gì thế?"

"Tích Thúy... Tôi thoáng thấy bóng một cô gái trước cửa tiệm nhang đèn,
trông rất giống Tích Thúy!" Cô đáp khẽ.

"Hả? Không phải chứ?" Chu Tử Tần kiễng chân nhìn quanh bốn phía, cuối
cùng cũng phải tiu nghỉu bỏ cuộc: "Không thấy, chắc Sùng Cổ nhìn lầm
rồi."

"Chắc thế..." Cô buồn rầu đáp.

Dù sao Tích Thúy vẫn là phạm nhân bị truy nã, sao dám về kinh?

=================

Chương 4.2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.