CHIM LIỀN CÁNH - Trang 84

Mọi người lên gác Tê Phượng nhốn nháo cả lên, có người gọi lớn: "Ngạc
vương điện hạ, không được đâu!" "Điện hạ say rồi, phải hết sức cẩn trọng!"
Song Lý Nhuận dường như không hề lọt tai những lời này, thản nhiên nhìn
sang đám đông hỗn loạn bên này.

Lý Thư Bạch quay lại, thấy Vương Uẩn đứng ngay bên cạnh bèn hỏi: "Bên
gác Tường Loan còn ai không?"

Vương Uẩn nhíu mày: "Không có, sau khi đoàn ca múa lui xuống, tất cả
đều dồn sang bên này, chẳng ai ở bên ấy cả."

Lý Thư Bạch cau mày: "Cả tòa lầu gác rộng như thế, sao lại không có ai
canh giữ?"

"Đa phần hộ vệ đều ở dưới, chỉ có mấy chục người lên, mà thánh thượng và
các trọng thần đều ở bên này, nên mọi người tập trung cả sang đây, không ai
để ý đến căn gác không bên kia." Nói rồi, y liếc Hoàng Tử Hà, vẻ phức tạp,
dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Hoàng Tử Hà hơi ngượng ngịu, đương chẳng biết làm sao mới phải thì Lý
Nhuận bên kia đã thét lên: "Không ai được qua đây! Các người tiến thêm
một bước nữa, bản vương sẽ nhảy xuống đấy!" Các hộ vệ đang hối

hả chạy sang đành dừng lại.

Lý Nhuận đứng trên lan can phía bên kia gác Tường Loan, giơ tay chỉ thẳng
vào Lý Thư Bạch, giọng hơi run, song hết sức rành rọt: "Tứ ca... Không!
Quỳ vương Lý Tư, ngươi trăm phương nghìn cách náo loạn triều cương,
hôm nay Lý Nhuận ta chết đi là vì bị ngươi bức ép, dồn vào đường cùng!"

Nghe Lý Nhuận cao giọng mắng nhiếc, Lý Thư Bạch đứng lặng giữa gió
đêm, nhìn không chớp.

Gió thổi tung hoa tuyết bám vào tóc vào da y lạnh buốt như kim châm rồi
tan ra, theo hơi lạnh thấu xương ngấm vào cơ thể, khiến y không cách nào
động đậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.