CHIM LIỀN CÁNH - Trang 87

Hột tặng lại cho Lý Nhuận, chất gỗ cứng rắn nên chưa cháy hết, sáng rực
lên giữa đám lửa.

Hoàng Tử Hà chạy đến gác Tường Loan, thấy Lý Thư Bạch đứng lặng bên
đống lửa, bèn bước tới bên lan can ngó xuống, thấy mọi người phía dưới
đang hối hả tìm kiếm, bất giác nhíu mày. Ngoái lại thấy Lý Thư Bạch ngỡ
ngàng đau đớn, nhìn chằm chằm vào chuỗi tràng bằng gỗ hoàng đàn nọ, cô
bước tới bên y, dịu dọng khuyên nhủ: "Xin vương gia bớt đau thương,
chuyện này có điều giả trá."

Lý Thư Bạch rất thân với Lý Nhuận, lúc này đột ngột gặp biến cố lớn, dù
hằng ngày bình tĩnh quyết đoán cũng không dễ dàng chấp nhận được ngay,
nhất thời y ngây ra chẳng biết phải làm gì. Nghe Hoàng Tử Hà nói, y mới
rùng mình trong gió lạnh, định thần lại, chậm rãi quay sang nhìn cô.

Hoàng Tử Hà thì thầm: "Bên dưới không có thi thể Ngạc vương."

=================

Chương 4.3

Hàng mi Lý Thư Bạch rúng động, y quay ngoắt đi, rảo bước đến bên lan
can trông xuống dưới.

Bên dưới chỉ thấy một khoảng đất trống, Ngự Lâm quân đang lật từng phiến
đá lên sục sạo, nhưng đừng nói là thi thể, đến một giọt máu cũng chẳng
thấy.

Hoàng Tử Hà và Lý Thư Bạch nhìn nhau, cả hai đều nhớ đến câu nói của
Lý Nhuận trước khi nhảy xuống: Nếu trời cao có linh, thi thể ta sẽ thăng
thiên, có ta, hoàng tộc Lý thị sẽ trường tồn mãi mãi!

Theo hành lang Long Vĩ dài dằng dặc đi xuống, trước sau trái phải điện
Hàm Nguyên đều là đất bằng rộng rãi, lát đá xanh nguyên khối mài nhẵn.
Để làm nổi bật sự nguy nga tráng lệ của cung Đại Minh chỉ có hai hàng đèn
đá dọc đường đi, ngoài ra không trang hoàng thêm gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.