CHIM LIỀN CÁNH - Trang 88

Nhưng, ngay chính giữa khoảnh đất bằng thênh thang không gì che chắn
này, hơn trăm con mắt đã chứng kiến Ngạc vương Lý Nhuận rơi từ trên gác
Tường Loan xuống mà không hề đáp đất.

Dường như, y đã tan biến vào không trung, không tăm không tích, như một
hạt bụi tiêu tán.

Hoàng Tử Hà theo sau Lý Thư Bạch đi xuống, thấy đám đông đang xôn xao
hoảng loạn.

Trắng xóa mặt đất là những mảnh giấy Lý Nhuận vung ra, một số đã bị
giẫm đạp lấm lem, nhưng cũng có một số được nhặt lên đọc. Có người

nhìn được nội dung, nhưng lại hốt hoảng ném đi, không ai dám đọc ra
miệng.

Trên mảnh giấy dài là một hàng mười hai chữ san sát, xiêu vẹo: Đại Đường
sắp mất, triều đình rối loạn, họa từ Quỳ vương!

Chính là những chữ Trần thái phi khắc lên mép bàn gỗ đàn mà họ từng thấy
trong gian điện nhỏ ở phủ Ngạc.

Ngạc vương Lý Nhuận đã sao lại thành vô số bản, rải vung ra trong cung.
Tim Hoàng Tử Hà đập thình thịch, bàn tay bất giác run bắn, ngoái lại nhìn
Lý Thư Bạch phía sau, thấy y cũng đang nhìn chằm chằm tờ giấy nọ, vẻ
mặt sa sầm, cô vội vã nhét bừa vào tay áo, bất lực nhìn những mảnh giấy
khác bị gió thổi bay tứ tung khắp cung Đại Minh.

Bên cạnh, có kẻ thì thào: "Lẽ nào, Ngạc vương xả thân vì xã tắc nên Thái
Tổ Tông hiển linh phù hộ, vừa rơi xuống đã được phi thăng thành tiên đúng
không?"

Người bên cạnh vội huých nhẹ, kẻ kia lập tức nín bặt, không dám nói bừa.

Vương Uẩn bước đến tham kiến Lý Thư Bạch, khi liếc qua Hoàng Tử Hà
đứng sau lưng y, vẻ mặt hơi đanh lại, bẩm báo: "Ty chức không hề thấy
tung tích Ngạc vương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.