CHIM LIỀN CÁNH - Trang 92

lắm."

"Tôi không tin Ngạc vương phẫn uất tự vẫn mà còn nghĩ đến chuyện bày ra
màn kịch bi tình như thế đâu. Trừ phi nó giúp ích cho việc Ngạc vương biến
mất."

Trước mắt Lý Thư Bạch chập chờn hình ảnh chuỗi tràng bằng gỗ hoàng

đàn sáng lên trong lửa. Lý Nhuận tính tình điềm tĩnh, một lòng tin Phật, thế
nên khi có được chuỗi tràng hạt, y đã nghĩ ngay đến Thất đệ, bèn đem tặng
lại, ngờ đâu giờ đây cả nó Thất đệ cũng không muốn giữ lại, quyết thiêu
hủy bằng hết.

Thẫn thờ lặng đi, hồi lâu y mới nói: "Huống hồ, những thứ đó nhất định
phải cháy thật nhanh, nên Thất đệ đã đổ đầy dầu đen dưới sàn, chỉ trong
nháy mắt chúng sẽ cháy thành tro bụi."

"Thứ ba, còn một khả năng nữa, chính là Ngạc vương đã chết khi gieo mình
xuống gác rồi. Chẳng qua thi thể được giấu đi, để tạo thành màn kịch 'thăng
thiên'. Kẻ có thể làm việc này, chắc hẳn phải ở sẵn dưới gác Tường Loan,
hay nói cách khác, bấy giờ tất cả mọi người bên dưới đều đã được điều đến
trước điện Hàm Nguyên, không còn ai ở lại canh gác."

Vương Uẩn. Kẻ phụ trách điều động và bố trí Ngự Lâm quân đêm nay.

Cả hai không hẹn mà cùng nghĩ đến y.

Tất cả Ngự Lâm quân canh gác trong cung Đại Minh đêm nay đều do
Vương Uẩn chỉ huy, khi Ngạc vương Lý Nhuận gieo mình xuống, kẻ đầu
tiên dẫn người chạy đến phía sau gác Tường Loan tìm kiếm thi thể cũng là
y. Cũng chính y cho rằng lầu gác xây trên đài cao năm trượng không thể
xảy ra chuyện gì, nên chỉ cắt người canh giữ dọc

hành lang Long Vĩ và cửa ra vào gác. Hơn nữa sau khi ca múa dừng, lại
điều toàn bộ thị vệ đi, để Ngạc vương Lý Nhuận thừa cơ một mình lẻn sang,
dẫn đến thảm kịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.