CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 209

Chiều chị Cả Lưu về, hay tin ngất lịm đi. Phải mất cả khắc giờ đổ thuốc

và lay gọi chị mới hồi tỉnh. Khi được biết kẻ giết con mình chân dài, cưỡi
ngựa trắng trên vai có con chim ưng đậu thì chị đã nấc lên:

- Trời quả báo! Trời quả báo đây!…

Chị nói mà cũng không hiểu được là nói ai quả báo ai. Mọi người tất

nhiên là càng không hiểu. Chị vào buồng lấy ra một vuông vải, trên đó có
vẻ hình một người chân dài, cưỡi ngựa trắng, đầu đội mũ có gắn lông công,
và trên vai có một con chim ưng oai vệ đậu. Vốn là bức vẽ Khánh Dư bỏ
quên trên thuyền khi bán cả than củi và thuyền cho chị gần hai mươi năm
trước. Chị giữ lại bức vẽ dưới đáy rương (hòm) với ý định lúc trăng trối
nếu thằng con có hỏi bố nó là ai, thì đưa bức tranh ra. Nhưng sự thể bây giờ
lại hóa ra thế này.

Chị bèn tập hợp mấy chục gia nhân và thuê bà con lối xóm khiêng quan

tài đứa con trai lên kinh thành. Phía trước quan tài có treo vuông vải có
hình vẽ đó. Có người biết chỉ cho chị, người trong tranh chính là Nhân Huệ
vương Trần Khánh Dư. Đoàn người khiêng quan tài rầm rập kéo đến phủ
Nhân Huệ vương. Đang buồn bực, thấy bên ngoài ồn ào, Khánh Dư vội
bước ra xem có chuyện gì.

Trông thấy chị Cả Lưu dẫn đầu đoàn người Khánh Dư nói:

- Chúng ta đã có thỏa thuận là không bao giờ gặp lại nhau rồi cơ mà!

- Đồ giết người! Hổ dữ cũng không ăn thịt con… Còn ngươi hãy nhìn

thằng bé đi… Cặp chân dài giống ai? Cái trán rộng. Đôi mắt to có hai hàng
mi cong. Rồi cái mũi cao, nhọn với hai cánh mũi mỏng… giống ai?

Khánh Dư nhìn quan tài đặt trước cổng, nghe chị Cả Lưu nói, tai ù đi.

Mắt hoa lên, nảy đom đóm. Nhưng trong đầu vẫn còn tự hỏi: “Chẳng lẽ…
chuyện đó lại là thật!”.

Chị Cả Lưu gào lên:

- Giết người phải đền mạng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.