CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 50

- Chí lý! Chí lý! Tiết chế có được những gia tướng tài ba nức tiếng thiên

hạ, lại trung thành như vậy thật là đáng khen! Đáng khen! Nói rồi uống cạn
luôn chén thứ tư.

- Bây giờ lại đến lượt bản vương tiếp rượu cho công chúa!… Sau đó là

Ngũ Lão nghe chưa?

Ngũ Lão “Dạ” ran.

Nhưng vừa cạn cốc từ tay Hưng Đạo vương thì công chúa An Tư đã thực

sự say rồi. Nàng huyên thuyên nói một hồi thì gục xuống bàn. Hưng Đạo
vương quát bọn thị tỳ đi theo công chúa vực nâng vào khuê phòng và dặn
dò lũ lính Thánh dực phải thay phiên nhau gác trước cửa.

- Nếu có sơ sẩy gì thì các ngươi có ba cái đầu cũng không gánh nổi trách

nhiệm đâu. - Người dọa.

Sáng sớm hôm sau, tỉnh giấc, lúc đầu An Tư còn chưa biết mình đang ở

đâu. Một lúc sau định thần, nàng nhớ ra tất cả, biết là mắc mẹo Hưng Đạo
vương, bèn quát lũ nô tỳ chải đầu, vận xiêm y thật nhanh để đi tìm Người
làm cho ra nhẽ.

Tại phòng khách, Hưng Đạo vương đã chuẩn bị món súp yến điểm tâm,

vừa bổ dưỡng vừa để dã rượu. Vừa trông thấy An Tư, Người đã tươi cười,
niềm nở:

- Đêm qua, công chúa ngủ ngon giấc chứ!

- Thầy trò Tiết chế thật là gian xảo. Hè nhau lừa một người con gái chân

yếu tay mềm như ta mà không thấy xấu hổ chăng?

Hưng Đạo vương vẫn tươi cười:

- Binh pháp có câu “trong cách dùng binh có quyền được trí trá”!

- Thế ra bản vương cũng coi ta là giặc ru?

- Công chúa không phải là giặc! Nhưng công chúa định làm rơi đầu

tướng tài của ta, nên buộc ta phải “đùa” lại một chút.

- Ta hỏi thật một câu Tiết chế có dám trả lời không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.