CHÍNH TRỊ LUẬN (THE POLITICS) - Trang 31

nhất thiết phải hiện hữu trước cá thể [theo tự nhiên]. Nếu cả cơ thể bị tiêu
huỷ, thì sẽ chẳng còn cái chân hay cái tay nữa, ngoại trừ theo cái nghĩa mơ
hồ mà người ta thường dùng cùng một từ để chỉ các vật khác nhau, như khi
ta nói về một cái tay bằng đá; vì một cái tay khi bị tiêu huỷ [khi cả thân thể
bị tiêu huỷ] thì có hơn gì một cái tay bằng đá đâu? Mọi điều có được đặc
tính thiết yếu của chúng là nhờ ở chức năng và khả năng của nó. Từ đó ta
có thể suy ra là nếu điều gì đã mất khả năng thực thi chức năng của nó, thì
ta không nên nói là nó vẫn là vật như cũ, mà phải nói là, bởi vì sự không
chính xác [của ngôn từ], chúng vẫn còn tên gọi giống nhau.

Như vậy, ta thấy nhà nước hiện hữu bởi tự nhiên và có trước cá nhân.
[Chứng cứ của cả hai lập luận này là sự kiện nhà nước là tổng thể, còn cá
nhân là cá thể]. Mọi cá nhân không thể nào tự túc được khi sống cô lập, bởi
vì mọi cá nhân là vô vàn các cá thể cùng lệ thuộc vào cái tổng thể, là cái mà
chỉ có nó mới đem lại sự tự túc cho tất cả. Một người sống biệt lập, hoặc là
vì không có khả năng chia sẻ các phúc lợi do sự quần tụ chính trị đem lại,
hoặc không cần chia sẻ gì hết vì hắn đã tự đạt được sự tự túc rồi, thì không
còn là một thành phần của nhà nước nữa, và, như vậy, phải hoặc là thú hoặc
là thần mà thôi. [Dù] bản năng xã hội đã được thiên nhiên ban cho con
người [từ lúc mới sinh], tuy nhiên, kẻ nào đầu tiên thiết lập nhà nước vẫn
phải được coi là người có công lớn nhất. Con người, khi toàn hảo, là động
vật tốt đẹp nhất, nhưng nếu hắn bị cách ly khỏi luật pháp và công chính, thì
lại trở nên một động vật xấu xa nhất. Bất công trở nên tệ hại hơn khi đó là
sự bất công được vũ trang, vì con người sinh ra có được đôi tay [cũng như
ngôn ngữ] để làm cho con người tốt hơn về đạo đức, nhưng đôi tay cũng có
thể được dùng để làm những chuyện xấu xa. Đó là lý do tại sao nếu con
người không có đức hạnh, hắn sẽ trở thành kẻ dã man nhất, đê tiện nhất, chỉ
biết chiều theo nhục dục. Sự công chính [chính là sự cứu rỗi của con người]
thuộc về nhà nước; vì công chính - sự phân biệt thế nào là công bằng, là lẽ
phải - là trật tự của một xã hội chính trị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.