CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 315

sau nhé, hẹn gặp lại anh".

Văn Thao không nài ép cô thêm.

Gọi điện cho Tiểu Đinh, Si Nhan về thẳng nhà. Lúc mở cửa, cô nghe

thấy tiếng nhạc du dương vang lên, ngửi thấy cả hương trà thoang thoảng
khắp căn phòng.

Ngoài cô ra, chỉ có một người có chìa khóa căn nhà. Si Nhan đóng cửa

lai, thay dép đi trong nhà. Đứng ở cửa phòng ăn, nhìn thấy bóng lưng quen
thuộc, vành mắt cô đã ươn ướt.

Tiếng nhạc mặc dù không lớn, xong vẫn lấn át tiếng bước chân của Si

Nhan, đợi lúc Ôn Hành Viễn quay đầu, thấy cô mắt đỏ lựng tựa bên cửa,
lặng yên, chăm chú nhìn anh.

Trong lòng ngập tràn hạnh phúc, cảm giác dịu dàng lan tỏa đến mọi

ngóc ngách trong lòng, nín lặng giây phút, Si Nhan lẩm bẩm, "Sao đột
nhiên anh lại đến vậy?".

Ôn Hành Viễn quay người tắt bếp, ánh mắt đăm đắm nhìn cô, dịu dàng

và ung dung, tựa hồ còn thấp thoáng ý cười. Không cho cô cơ hội nói thêm
gì, anh đưa tay ra, kéo cô vào lòng. Cùng lúc ấy, cánh môi mỏng đã chuẩn
xác tìm được đôi môi mềm mại của cô, đặt xuống một nụ hôn thật sâu.

"Phịch", một tiếng, tài liệu trong tay Si Nhan đã rơi xuống đất, cô đưa

cánh tay mảnh khảnh ra ôm lấy vòng eo của anh.

Ôn Hành Viễn ôm lấy cô, chặt vô cùng, coi cô như báu vật duy nhất

của anh. Anh đưa cô ra khỏi căn bếp, tiến vào phòng ngủ, ôm cô ngã xuống
giường.

Nâng khuôn mặt cô lên, anh bắt đầu hôn cô, không phải là nụ hôn khẽ

dịu dàng, mà là nụ hôn sâu vội vã nồng nhiệt. Si Nhan chỉ cảm thấy thế giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.