CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 332

Si Nhan nhìn Hàn Nặc bước qua cửa kiểm tra, anh quay người vẫy tay

về phía cô, cô mỉm cười vẫy tay lại, sau đó hai người họ cùng lúc quay
người. Lần này, không ai ngoảnh đầu lại.

Sau khi máy bay cất cánh, Si Nhan ngồi trên bậc thang ở bãi đỗ xe,

nhớ lại những lời cuối cùng mà Hàn Nặc nói, "Anh từng hứa sẽ mang lại
hạnh phúc cho em, nhưng giờ lại không thể đích thân mang đến cho em
được. Ôn Hành Viễn có thể cho em điều mà anh mong muốn nhưng không
làm được, hãy trân trọng nhé, hãy sớm quay về thành phố A đi".

Cô từng đọc được một câu trong một cuốn sách: Có lẽ trên đời này

tình yêu đẹp nhất chính là bạn thích anh ấy, anh ấy thích bạn, song hai
người lại không thể ở bên nhau.

Si Nhan không kìm nổi lòng mà nghĩ, cô và Hàn Nặc, có thể lấy ký ức

tươi đẹp nhất để hoài niệm quãng thời gian bốn năm yêu nhau, đã là kết cục
tốt nhất.

Cuối cùng, đối với đoạn tình cảm ấy, có một kết cục mà cả hai bắt

buộc phải buông bỏ.

Tạm biệt nhé, Hàn Nặc mà em từng yêu.

Khi gặp lại, chúng ta chỉ còn là bạn bè.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mãi đến khi đã quá chín rưỡi,

Si Nhan vẫn chưa trở về, Ôn Hành Viễn xuống xe đi về phía nhà ga quốc
nội, lại nhìn thấy Si Nhan đang tự ôm lấy mình, ngồi co ro trên bậc thang ở
bãi đỗ xe.

"Tiểu Nhan?", anh bước nhanh qua đó, "Em ngồi đây làm gì vậy?

Không đuổi kịp sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.