CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 364

Anh mặc áo chống rét dày xụ, phả ra cái lạnh buốt khiến Si Nhan rùng

mình. Cảm nhận được sự run rẩy của cô. Ôn Hành Viễn cúi xuống tai cô
thấp giọng, "Cởi nó ra".

Mờ ám như lời rỉ tai của tình nhân.

Si Nhan chỉ cảm thấy toàn thân như bị rút hết sức lực, đặt tay lên bả

vai anh, lần kéo áo khoác ngoài của anh ra.

Ôn Hành Viễn phối hợp nâng tay lên, để mặc Si Nhan cởi bỏ áo khoác

ngoài của mình, vừa hôn cô vừa ôm cô vào phòng.

Lúc bị anh đè ngã xuống giường, Si Nhan cảm thấy cả thế giới này

như đang nghiêng ngả.

Tay Ôn Hành Viễn nóng bỏng, từ má cô dịch chuyển đến xương quai

xanh, tỉ mẩn vuốt ve. Si Nhan nhắm mắt lại, cảm nhận đôi tay của anh, cơ
thể đang căng thẳng dần được thả lỏng, trở nên như thiêu như đốt. Nụ hôn
của anh từ đụng chạm khẽ khàng, dịu dàng, dần dà chuyển hóa thành nóng
bỏng, quyến luyến, tựa như muốn mang tất thảy những nồng nàn cùng
nhung nhớ hòa vào nụ hôn dài triền miên này.

Si Nhan đã say, say trong nụ hôn của anh. Ôn Hành Viễn cũng say, say

trong từng chút âu yếm dịu dàng cô đáp lại và sự ngọt ngào từ đôi môi cô.
Ý thức còn sót lại của họ đang dần tan chảy bởi cảm giác mãnh liệt ấy.

Bất giác, tay của Ôn Hành Viễn đã trượt đến phần eo cô. Si Nhan

không kháng cự, nhưng vì ngượng ngùng mà căng thẳng bám chặt lấy anh.
Ôn Hành Viễn không chần chừ thêm, áp lồng ngực nóng rực lên người cô.

Căn phòng một cảnh xuân kiều diễm.

Sau màn quyến luyến, mọi thứ đều trở nên tĩnh lặng, nhìn Si Nhan ngủ

say sau khi cảm xúc mãnh liệt qua đi, trong mắt Ôn Hành Viễn ngập tràn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.