CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 40

Quý Nhã Ngưng thích cùng cô dạo bước con đường dưới những tán

cây. Cô thích cùng Hàn Nặc thả bước trên con đường ấy. Dần dà, thường là
buổi học tối vừa kết thúc, Hàn Nặc liền nắm lấy bàn tay Si Nhan đưa hai cô
gái về phòng. Sau đó, Quý Nhã Ngưng và Hàn Nặc trở nên thân quen, Quý
Nhã Ngưng có hỏi, "Có phải là anh ghét em lắm không?".

Hàn Nặc bị hỏi đến ngây người, Si Nhan lại bật cười thành tiếng,

"Anh ấy vô cùng ghét nhóm anh em của anh ấy, đá trúng ai mà chẳng được,
đằng này lại đá trúng tớ", ý cười ấm áp phảng phất trên gương mặt cô, là
bởi vì cô đang nhớ lại cuộc gặp gỡ với Hàn Nặc.

Hàn Nặc kịp thời phản ứng, đưa tay vén những lọn toac phất phơ của

Si Nhan qua tai, "Anh không sao cả, chỉ là bọn họ thì buồn phiền lắm".

Buồn phiền? Đau lòng thay cho anh? Si Nhan không vui, "Bạn bè

không ra sao hết!".

Quen biết Hàn Nặc, Si Nhan đã phải trả bằng "máu". Đó là một buổi

chiều thứ nam Đại học, cô và Quý Nhã Ngưng đi xuyên qua sân tập thể dục
trở về phòng, Hàn Nặc đang hăng say chơi bóng cùng mấy cậu bạn học trên
sân bíng rổ. Một quả bóng chuyền sai hướng, bay về phía Si Nhan, tiếng
gào mắng của cô không chỉ làm điếc tai Hàn Nặc, mà ngay cả mấy cậu nam
sinh không sợ trời không sợ đất kia cũng sắp biến thành người khiếm thính.
Trái bóng thực ra chỉ khẽ chạm vào Si Nhan, còn chỗ chảy máu trên đầu
gối cô cơ bản là do cô tự ngã nhài mà thành.

Hàn Nặc là người chy đáo nhất trong mấy cậu nam sinh, cho nên

nhiệm vụ đưa Si Nhan đến phòng y tế dĩ nhiên là rơi xuống vai anh. Si
Nhan sợ đau, lúc xử lý vết thương cứ kêu gào mãi, vai của Hàn Nặc hằn vệt
móng tay cô, lại còn phải dịu dàng dỗ dành, "Cố chịu đựng một chút, sẽ ổn
ngay thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.